Vì thế, nàng chủ động hiến kế:
"Hoàng thượng đang tráng niên sung mãn, muốn Tam hoàng tử sớm đăng cơ, tất phải trừ đi mối họa này.
Thần nguyện nhập hậu cung, lấy thân làm độc, chậm rãi khiến hắn trúng độc mà chết."
Tam hoàng tử vui vẻ đồng ý.
Hắn cũng biết về chuyện Trịnh Vọng Thư.
Vu y có thể dị dung, song kỹ thuật ấy vô cùng nguy hiểm, chỉ sơ sẩy một chút là da nát thịt nứt mà chết.
Da mặt nàng nát rồi lành, lành rồi lại nát.
Cơn đau tột cùng khiến nàng không biết bao lần muốn chết, nhưng vì báo thù, nàng đã cắn răng chịu đựng.
Tam hoàng tử không giỏi thao binh, muốn đoạt thiên hạ, tất phải có tướng lĩnh giỏi bên mình.
Hắn nghĩ đến kế sách một mũi tên trúng hai đích:
Trước tiên đưa Dương Gia Ý đến bên Thẩm Chấp, khiến hắn động tình.
Rồi thông qua Thẩm Chấp, giả vờ tình cờ để hoàng đế gặp được nàng.
Một khi hoàng đế nhìn thấy gương mặt kia, ắt sẽ đưa nàng về cung.
Thẩm Chấp bị đoạt thê, tất sinh oán hận.
Đến lúc đó, chỉ cần hứa hẹn:
"Ngươi đứng về phía ta, sau khi ta đăng cơ, ắt trả lại nàng cho ngươi."
Có được võ tướng, lại khiến hoàng đế sớm quy thiên.
Kế sách hoàn mỹ.
Mắt xích cuối cùng:
Tai mắt trong quân truyền về tin Thẩm Chấp rơi xuống vực.
Tam hoàng tử lập tức điều một trăm binh lính đến hiện trường, diễn một vở "anh hùng cứu mỹ nhân", tráo người, dàn dựng toàn bộ.
Từ đó, Dương Gia Ý được Thẩm Chấp đưa về bên người.
Nàng nhân cơ hội, lén hạ xuân dược gây ảo giác vào nước của hắn, sau đó nói rằng đã cùng hắn phát sinh quan hệ.
Lại thêm ơn cứu mạng — quả nhiên trói chặt được trái tim Thẩm Chấp.
46
Dương Gia Ý chậm rãi kể lại, giọng điệu nhàn nhạt, tựa như tất cả những gì nàng trải qua chưa từng liên quan đến bản thân.
Nói xong, nàng quay đầu nhìn ta:
"Chiếc trâm Phượng đó… đẹp không?"
"Đẹp. Thiết kế vô cùng tinh xảo." — ta đáp.
Dương Gia Ý nhẹ nhàng nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!