Hội thảo giáo dục mỗi tuần một lần.
Thi Từ phát biểu xong, có điểm buồn bực ngán ngẩm. Nam đại là trường cũ của nàng, không thể không có cảm tình, thế nhưng đồng nghiệp xung quanh không phải là lớn hơn nàng, thì chính là khiến cho người ta cảm thấy tẻ nhạt, cho nên nhân duyên của Thi Từ với đồng nghiệp cũng chỉ bình thường thôi.
Nàng đến Nam đại năm đầu tiên, lớp học mà nàng đảm nhận liền không còn chỗ ngồi, thậm chí có không ít những người chuyên ngành khác chạy tới dự thính? Khi đó đang dạy "Giới thiệu vận trù học" cho sinh viên năm thứ ba hệ chính quy, nàng thường hay nói: "Làm sao? Đề này còn cần tính lâu như vậy à?"
"Cái này có gì khó, đáp án không phải đã ở đó rồi sao?"
"Nhìn cô làm gì? Cô rất là xinh đẹp, nhưng mà lời giải không có nằm trên mặt cô đâu."
"Vị bạn học kia, đem điện thoại di động giơ cao một chút, đừng có chụp cô xấu đi, khỏi cần mở app chỉnh hình."
...
Tiếng cười trong lớp liên tục vang lên, bọn sinh viên toàn bộ tiết học mắt đều có hình ngôi sao.
Thế nhưng đến học kỳ cuối cùng bọn họ liền không cười được nữa.
Chỉ mới năm đầu đã thu hút được rất nhiều sinh viên, kinh động đến cả hiệu trưởng.
Hiệu trưởng là giáo viên hệ chính quy thời sinh viên của nàng, cười híp mắt chỉ điểm nàng, bảo nàng đừng quá nghiêm khắc, "Tiểu Thi Từ a, không phải tất cả sinh viên đều thông minh giống như các em. Em nên kiên trì chút."
"Bỏ chữ 'các' đi, cô giáo, người thông minh nhất chẳng lẽ không phải em sao?" Thi Từ ở trước mặt bà có chút không biết lớn nhỏ.
"Ha ha ha đúng đúng đúng." Lão giáo sư ngắm nhìn nàng, "Còn nữa, cũng không cần ăn mặc quá trẻ tuổi, dù sao em cũng là cấp bậc giáo viên a!"
Thi Từ nhún nhún vai không để tâm lắm.
Năm thứ hai dạy học nàng hơi buông lỏng một chút, nhưng sinh viên đến thính giảng nhiều hết mức, phòng học mà trường học an bài đều không ngồi đủ, còn một đám đứng đầy hành lang, còn có người cầm camera quay lại tiết dạy, chỉnh lý thành album video.
Đuôi mắt Thi Từ liếc qua một cái, "Tuy rằng cô rất đẹp, dạy cũng rất hay, nhưng cô không muốn nhìn thấy mấy thứ này trên internet đâu."
Cho nên những video này chỉ lưu truyền bên trong vườn trường Nam đại.
Cho nên nàng rất nổi danh ở Nam đại, cũng giống như cá gặp nước.
Nàng nhận được rất nhiều lời thổ lộ, đồng nghiệp, sinh viên, nam nhân, nữ nhân đều có.
Bất quá nàng không ăn cỏ ở gần hang, dù cho ngon miệng cũng không ăn.
Bất quá cũng không gặp được thứ cỏ nào ngon miệng.
Nàng thật sự không yêu thích việc mỗi tuần đều phải mở cuộc họp, mỗi lần mở họp đều thất thần, đặc biệt là ngày mai sẽ bắt đầu tiết Thanh Minh.
Nàng mở WeChat ra, lăn qua lăn lại lật tới lật lui nhắn tin với Thi Hải.
Một hàng chữ cuối cùng, "Cô ấy đều đã nói như vậy, em còn có thể như thế nào, chỉ có thể rời đi! Người huynh đệ kia của em nói cho em biết, ngoại trừ chờ đợi thì chỉ còn một biện pháp cuối cùng."
"Đó chính là nhận cô ấy làm chị gái nuôi, trước tiên rút ngắn khoảng cách, có chuyện tán gẫu lại nói."
Chơi cái trò anh trai mưa chị gái nắng này a......
Bài cũ.
Lúc đó Thi Từ chỉ nhẹ nhàng rên một tiếng, trả lời: "Chị cậu có một thằng em trai còn chưa đủ, cậu còn muốn kiếm thêm cho chị một đứa em gái?"
Đối thoại tới đây liền dừng, cũng không biết Thi Hải có phải thật sự đi nhận người ta làm chị gái nuôi.
Đầu ngón tay của Thi Từ hướng lên trên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!