Hôm nay Thi Từ dạy xong trở về, mới vừa vào phòng liền thấy được Thi Hải đang ngồi trên ghế salông.
Hắn mặc một bộ đồ bóng chày đỏ đen xen kẽ, đang trừng mắt cùng Thu Thu trên thảm, nhìn thấy Thi Từ, sắc mặt hắn nặng nề, cũng không chào hỏi, một bộ dáng dấp không nhìn thấy nàng.
Thi Từ cũng không chủ động gọi hắn, nàng đổi giày xong, đi thẳng vào nhà bếp, làm salad ăn.
Thi Hải nhìn nàng ở trong nhà bếp bận đến bận đi, cũng không phản ứng mình, lớn tiếng tằng hắng một cái, Thi Từ không để ý đến hắn. Chỉ có Thu Thu nhìn hắn, có lòng tốt không để hắn bị lạnh nhạt, "meo meo" đáp lại hắn.
Thi Hải tức giận đến nghiến răng, đứng lên đi tới nhà bếp, hai tay "loảng xoảng" mở tủ lạnh ra, con mắt liếc Thi Từ. Kỳ thực trong tủ lạnh không có đồ hắn thích uống, hắn chỉ muốn biểu đạt tâm tình buồn bực bất mãn của hắn, nhưng mà hắn bị hơi lạnh của tủ lạnh thổi nửa ngày, Thi Từ cũng không nhìn hắn, một mình ngồi trên bàn ăn cầm cái nĩa ăn salad, xem di động.
Hắn tức giận đóng sầm cửa tủ lạnh, "đùng" một tiếng lớn, Thu Thu lại meo một tiếng, hai cái móng vuốt duỗi ra, cong chặt thân thể. Mặt Thi Từ không biến sắc không ngẩng đầu, khóe môi nhếch lên, tay đang đánh chữ.
Thi Hải kìm nén một bụng lửa giận, vọt tới trước bàn ăn, trừng mắt nhìn thẳng nàng.
"Chị chỉ làm salad cho một người, không có phần của cậu đâu." Thi Từ rốt cục mở miệng, nhàn nhạt mở to mắt nhìn hắn.
"Em ăn salad cái quỷ gì!" Thi Hải suýt chút nữa thì nổ tung, "Chị cũng không có gì muốn nói với em sao?"
Thi Từ nhìn hắn, "Nói gì với cậu chứ?"
"Chị!" Thi Hải tức giận đến đỏ mặt, mấy ngày nay hắn ăn không ngon không ngủ yên, cũng không cách nào thay đổi trạng thái này được, hắn đang bị chúng độc giả mỗi ngày bình luận thúc giục hắn, nhưng hắn cũng không rảnh bận tâm, uất ức đến quá độc ác, lại không thể nói cho người khác, hắn vẫn duy trì một tia lý trí cuối cùng, ngay cả Mễ Tuyết cùng Đinh nữ sĩ cũng không nói, nhưng Thi Từ chính là cái thái độ này, quả thực khinh người quá đáng!
"Chị biết rõ ràng em thích Đường Chu..." Thi Hải tức đến đập bàn, "Chị còn, chị còn tranh với em!"
"Xưa nay em ấy đều chưa từng đáp ứng cậu, em ấy không phải là của cậu." Thi Từ nhạt giọng nói.
"Là em biết cậu ấy trước!"
"Đó cũng chỉ là biết mà thôi."
"Chị! Chị đê tiện vô liêm sỉ!" Thi Hải tức đến nói mà không biết lựa lời, "Chị nói xem, các người không phải là giấu diếm em sớm đã ở bên nhau, luôn luôn cười nhạo em có đúng hay không!"
Thi Từ cũng không chú ý đến việc hắn chửi một câu "đê tiện vô liêm sỉ", nàng nhìn hắn, ngữ khí lãnh tĩnh, "Vậy thì thật không có, em ấy còn chưa có đáp ứng chị."
Thi Hải vừa thốt ra lời kia, cũng cảm thấy hình như có chút nặng, đây không phải là bản ý của hắn, nghe được Thi Từ trả lời lại sửng sốt một chút, hắn chuyển động con ngươi nhớ lại.
Khi đó Đường Chu nói: "Thi Hải, hình như mình thích Thi giáo sư, mình không muốn gạt cậu, cho nên mình không thể dạy bổ túc cho cậu nữa."
Khi đó hắn không dám tin, "Là loại thích mà mình hiểu ư?"
Đường Chu không trả lời, cô chỉ cúi đầu nói: "Xin lỗi."
Có thể Đường Chu là ý thức được chị hắn thích cô hay không, cô không thể nói rõ, cũng không đành lòng bại lộ xu hướng tính dục của chị hắn, cho nên Đường Chu mới đem sự tình đặt lên trên người mình, dù sao ở trong lòng Đường Chu, Thi Từ là rất quan tâm cô, giới thiệu việc học bổ túc cho cô, còn thanh toán một số tiền lớn.
Đường Chu thiện lương như vậy, cô muốn cự tuyệt chị hắn, cho nên mới không dạy bổ túc cho hắn nữa, cũng sẽ không lựa chọn nói rõ với hắn, chỉ có thể lựa chọn phương thức này.
Tuyệt đối là như vậy! Kết hợp câu nói này của Thi Từ, thu được kết luận là
-- Thi Từ cũng bị Đường Chu cự tuyệt!
Thi Hải càng nghĩ càng thấy suy luận của hắn có thể đúng, nhất thời tâm tình u ám chuyển sang vui tươi, hắn nói, "A... Cậu ấy không đáp ứng chị cũng rất là bình thường thôi, "
Khóe môi hắn nhếch lên cười trên sự đau khổ của người khác, "Dù sao..."
Dù sao tuổi của chị lớn nhiều cậu ấy nhiều như vậy. Coi như chị là vạn người mê, Đường Chu cũng có thể là người số một vạn lẻ một kia.
Bỗng nhiên Thi Từ nở nụ cười với hắn, "Bất quá, chị xác định em ấy thích chị nhé."
Nụ cười của Thi Hải nhất thời hoá đá ở trên mặt: "..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!