Chương 1: Kinh Trập (1)

*Kinh trập: tiết khí Sâu nở, tiết kinh trập là khoảng thời gian từ ngày 5/3 - 21/3 (dương lịch), đứng trước tiết vũ thủy và sau tiết xuân phân, khi đó kinh độ Mặt Trời bằng 345º.

Sau khi Thi Từ tan lớp thì nhận được WeChat của Thi Hải liên tục oanh tạc.

---- chị ơi chị à! Có ở đó không có ở đó không? Tiểu khả ái của chị xuất hiện nè!

---- rầm rầm rầm, tiểu khả ái của chị đến gõ cửa đây!

---- chị à, chị gái xinh đẹp nhất trên toàn thế giới có ở đó không, nhìn thấy tin nhắn của em mau trả lời đi.

Phía dưới là một sticker hài hước khoe đáng yêu.

Thực sự là quá xốc nổi!

Nàng hơi hất lông mày, nhắn lại: "Có việc mau bẩm báo."

Thi Hải bên kia vội vã đánh chữ trả lời lại: "Dạ."

Bổ sung thêm một tin: "Nhanh tới đây, đệ đang ở căn tin lầu một."

Cuối cùng còn thêm một câu: "Thần đệ xin cáo lui."

Thi Từ lái một chiếc Porsche 718 Cayman màu trắng sữa, dừng xe mở cửa, giày cao gót hoa hồng đỏ chạm xuống mặt đất trước tiên.

Người so với xe còn khiến người ta chú ý hơn.

Đầu xuân, chút ấm áp vẫn còn mang theo tia lạnh lẽo, nhưng qua Kinh Trập, vạn vật dường như thức tỉnh.

Nàng mặc một chiếc áo thun tơ tằm hồng nhạt, váy đuôi cá ôm sát eo màu vàng nghệ, trên vai khoác một tấm khăn choàng lông dê màu đen, bước đi giống như đang trên sàn diễn catwalk chữ T.

Căn tin đại học vào buổi trưa là náo nhiệt nhất, may là thời điểm nàng đến mọi người đã không còn chen chúc tranh giành nữa, bên trong có ba đến năm nhóm người trẻ tuổi ngồi đầy.

Thi giáo sư bước vào bên trong, không làm gì cũng khiến một đám người trẻ tuổi đang vùi đầu ăn ngẩng đầu chú ý hướng đi của nàng, đồng thời đưa mắt nhìn theo bóng người nàng.

Có sinh viên khoa Quản trị kinh doanh bỗng chốc nhận ra nàng, cùng nàng chào hỏi, chờ Thi giáo sư đi qua, những sinh viên này liền biến thành những bà tám ngồi lê đôi mách ----

"Đây là ai vậy? Giáo sư học viên nào?"

"Chính là Thi giáo sư đó sao? Người từ Stanford trở về? Người đẹp vang danh ở khoa bên kia? Hôm nay thấy mặt quả nhiên là khuôn mặt đẹp đẽ lạnh lùng......"

"Mỹ nữ ở khoa Quản trị kinh doanh của Nam đại (đại học Nam) chúng ta rất nhiều, thế nhưng sau khi nàng ấy đến, danh tiếng so với hoa khôi của khoa còn nổi hơn......"

Thi giáo sư, kỳ thực phải gọi là Thi phó giáo sư, đến Nam đại bất quá chỉ mới ba năm, nhưng người Trung Quốc từ trước đến giờ không thích chữ phó này, huống hồ.........

"Huống hồ Thi giáo sư xinh đẹp như vậy nữa chớ......" Nữ sinh khoa Quản trị kinh doanh nói.

So với danh xưng "giáo sư" này, phần lớn sinh viên đại học vẫn quen thuộc với danh xưng "lão sư" hơn. Không biết người gọi nàng là giáo sư đầu tiên là ai, cứ như vậy mọi người đều gọi nàng như thế.

Trong lớp học nàng vẫn thường cười nói với bọn họ là không thể gọi nàng như vậy.

Chưa nói đến nàng vẫn còn chưa được tính là giáo sư nữa.

Nhiều lúc từ phó giáo sư đến giáo sư cần phải mất rất nhiều rất nhiều năm.

"Nhưng mà

---- đây chỉ là chuyện sớm muộn thôi mà!" Ánh mắt bọn sinh viên sáng lấp lánh.

Thi Từ suy nghĩ một chút, cũng đúng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!