Chương 90: Hoàn

Giang Minh Nguyệt tràn ngập tình thương của mẹ: "Cục cưng của chúng ta thật vất vả."

Tạ Tri Tụng: "Đầu thai thành cục cưng của chúng ta, nó sẽ ít phải phấn đấu hơn con cái trong gia đình bình thường mười đời nên bây giờ cố gắng một chút cũng là việc nên làm."

Vừa nói như thế, Giang Minh Nguyệt cảm thấy cục cưng của cô lâu như vậy vẫn chưa đến với mẹ cũng hợp tình hợp lý. Dù sao thì cô có nhiều tiền như vậy nên cục cưng của cô ở trên trời phải tích góp rất nhiều ngôi sao mới được.

Tâm trạng lo lắng của Giang Minh Nguyệt đã dịu đi rất nhiều: "Nhưng các chị em của em đều chuẩn bị mang thai một hai tháng là mang thai rồi, haizz."

Giang Minh Nguyệt lại bắt đầu than thở.

Tạ Tri Tụng xoa xoa tóc cô: "Không phải em nói không liên lạc với đám chị chị em đó sao? Sao lại có chị em, bạn mới à?"

"Không phải, vẫn là mấy chị em lúc trước."

"Không phải em lười để ý đến họ sao? Lại làm lành với họ lúc nào thế?" Tạ Tri Tụng cố ý chuyển đề tài sinh con.

Giang Minh Nguyệt ấp úng, mơ hồ nói: "Còn không phải là chồng em tốt hơn chồng họ sao."

Tạ Tri Tụng đã hiểu, đây là cô lấy lại thể diện từ đám chị em hùa đó.

"Em khoe chồng với họ rồi à?"

Giang Minh Nguyệt nhướng mi: "Đúng vậy, nếu không em liên lạc với họ làm gì."

Giang Minh Nguyệt lời lẽ hùng hồn.

Tạ Tri Tụng cười hôn lên miệng cô một cái: "Thế nào, ông xã không làm em mất mặt chứ?"

"Nhưng bây giờ họ không nói về chồng nữa, họ bắt đầu nói về con cái, họ đều có con rồi."

Đề tài lại quay về việc sinh con.

Tạ Tri Tụng hỏi: "Họ có nhiều tiền hơn anh không?"

Giang Minh Nguyệt lắc đầu: "Không."

Tạ Tri Tụng: "Họ có xinh đẹp bằng em không?"

Giang Minh Nguyệt: "Không."

Tạ Tri Tụng: "Chồng của họ có tốt bằng chồng của em không?"

Giang Minh Nguyệt quan sát anh.

Tạ Tri Tụng híp mắt: "Cái này mà em cũng phải suy nghĩ?"

Giang Minh Nguyệt cười cười, nói: "Không."

"Vì vậy, đầu thai làm em bé của bọn họ không cần nhiều ngôi sao như em bé của chúng ta."

Tuy rằng tích lũy sao chỉ là một câu chuyện nhỏ mê tín phong kiến, nhưng lúc Tạ Tri Tụng nói lại vô cùng nghiêm túc, nghe rất có sức thuyết phục, dần dần Giang Minh Nguyệt từ lo âu không mang thai được cục cưng, hoài nghi mình cả đời này cũng không thể sinh con chuyển thành âm thầm cầu nguyện cục cưng của cô nhanh chóng tích lũy đủ sao xuống tìm ba mẹ.

Dưới sự chờ mong thành kính của Giang Minh Nguyệt cùng với sự nỗ lực không ngừng nghỉ của Tạ Tri Tụng, cục cưng của Tạ Tri Tụng và Giang Minh Nguyệt rốt cuộc cũng tích đủ sao.

Vì khen thưởng em bé ở trên trời cố gắng tích góp sao như vậy nên khi Giang Minh Nguyệt mới mang thai, Tạ Tri Tụng đã xây một lâu đài cho em bé trong bụng Giang Minh Nguyệt.

Thật ra, một khoảng thời gian rất dài trước khi Giang Minh Nguyệt mang thai được em bé, Tạ Tri Tụng nhìn thấy Giang Minh Nguyệt vì không mang thai được cục cưng mà lo âu, thậm chí có ý định làm thụ tinh ống nghiệm, anh cũng muốn khuyên Giang Minh Nguyệt không cần sinh nữa. Anh hiểu rõ nếu đã có vấn đề liên quan đến sinh sản thì khi mang thai em bé là một quá trình cực kỳ gian nan với người mẹ.

Con lớn lên trong t* c*ng của mẹ, hấp thụ dinh dưỡng trong cơ thể mẹ, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến cơ thể người mẹ. Cơ thể Giang Minh Nguyệt không tốt lắm, lâu như vậy không mang thai thật sự đã chứng minh, cơ thể của cô cũng không hợp mang thai. Tạ Tri Tụng không nỡ để cho cô sinh. Giang Minh Nguyệt lo âu vì không có thai, Tạ Tri Tụng lo lắng Giang Minh Nguyệt sẽ phải trải qua bao nhiêu đau khổ sau khi cô mang thai đứa bé, nhưng mà những lời này anh không nói được bởi vì nhà họ Giang cần một đứa con kế thừa gia nghiệp. Tạ Tri Tụng anh có thể không có con nhưng Giang Minh Nguyệt không thể không có con.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!