Phản ứng của nhà họ Quý đều rơi vào trong mắt ông cụ Thương, trong lòng ông cụ cũng đã có đáp án của việc nhà họ Quý lựa chọn liên hôn, Quý Hồng Dương và Quý Hồng Chấn là hai người có quyền quyết định trong chuyện này của nhà họ Quý đều hướng về lựa chọn để Quý Nhiêu và Thương Ngôn Tân liên hôn.
Điều này hoàn toàn nằm trong tính toán, liên hôn gia tộc, chỉ cần gia chủ không phải là người ngốc đều sẽ lựa chọn mối liên hôn có lợi cho gia tộc hơn.
Còn về người vợ bé lên chức và con gái riêng của Quý Hồng Chấn kia, từ đầu ông cụ Thương đã không để vào mắt, không chỉ là bởi vì xuất thân không vẻ vang, cho dù ông có không vừa lòng xuất thân của Quý Tư Nhu đi chăng nữa, nhưng cô ta là do cháu trai ông kiên trì muốn lấy, cho nên ngay từ khi vào cửa nhà họ Quý, dù trên mặt không lộ ra nhưng ông cụ Thương đã âm thầm quan sát cháu dâu tương lai của mình.
Khi vừa vào cửa, Quý Tư Nhu còn thành thật mà đi theo phía sau Quý Hồng Chấn, ngượng ngùng cúi đầu, dâng vẻ ngoan ngoãn nghe lời hôn nhân đại sự là do người lớn sắp xếp, nhìn không ra là tính cách gì. Nhưng đợi đến khi sính lễ của nhà họ Thương mang đến, ánh mắt hâm mộ của nữ quyến nhà họ Quý nhìn về phía Quý Tư Nhu, cô ta đã không kìm chế nổi mà đắc ý, luôn đi một vòng về phía nữ quyến bên kia, giả bộ như có chuyện muốn nói với Trần Nhã Như, thật ra là qua đó để khoe khoang.
Ông cụ Thương là người như thế nào, sao có thể không nhìn ra chút tâm tư nhỏ bé kia của cô ta, trong lòng có mấy phần không thích cháu dâu tương lai này.
Khi Ngôn Tân khoác tay Quý Nhiêu vào cửa, biết được Quý Nhiêu là nhị tiểu thư của nhà họ Quý, trong lòng ông cụ Thương đã có tính toán, lấy chuyện Thương Ngôn Tân và Quý Nhiêu yêu nhau mà lùi chuyện hôn nhân của Ngạn Khâm và Quý Tư Nhu.
Ngôn Tân gần ba mươi tuổi mới có bạn gái, mỗi ngày ông đều ăn không ngon ngủ không yên khi nghĩ đến việc Ngôn Tân chưa kết hôn, không biết liệu có thể có con trước khi ông nhắm mắt hay không, bây giờ mãi mới có được bạn gái, cho dù thế nào cũng phải để anh cưới trước đã.
Còn về Ngạn Khâm, không phải là người làm ông nội là ông đây không thương cháu trai, lấy chuyện hôn nhân của cháu trai để nhường cho con trai. Nếu như mấy năm trước, có lẽ ông thật sự sẽ phản đối chuyện hai chú cháu cùng lấy chị em một nhà làm loạn bối phận, nhưng hai năm nay ông bệnh tật quấn thân, không còn sức lực lo lắng chuyện trên thương trường, lui về dưỡng bệnh.
Mỗi ngày con cháu quây quần bên gối, nghĩ đến phần nhiều đều là chuyện con cháu, chỉ cần con cháu trong nhà vui vẻ, mất chuyện quy củ gì đó đều không quan trọng.
Chú cháu cùng lấy hai chị em, sau này bên nào về bên đó, không phải ông không thể chấp nhận, chỉ là thật sự ông không vừa lòng với người cháu dâu là Quý Tư Nhu này, cho nên mới biểu hiện ngay việc không đồng ý để Thương Ngôn Tân và Thương Ngạn Khâm cưới hai chị em nhà họ Quý.
Ông rất hiểu con trai và cháu trai của mình, nếu Ngôn Tân đã tuyên bố yêu đương với em gái của cháu dâu tương lai vào lúc bàn chuyện hôn nhân của cháu trai, thằng bé không định chia tay, còn về Ngạn Khâm, nó muốn cưới Quý Tư Nhu vốn là vì lợi ích chứ không phải là vì tình cảm.
Nhưng nếu như vì chút của hồi môn nhà họ Quý đưa này mà đắc tội với chú nhỏ đang là chủ gia đình, mất nhiều hơn được, so sánh thiệt hơn, Ngạn Khâm nhất định sẽ lựa chọn từ bỏ liên hôn với Quý Tư Nhu, tác thành cho chuyện hôn nhân của chú nhỏ.
Có điều như vậy thì rốt cuộc là người làm chú như Ngôn Tân bỗng nhiên đâm ngang khi cháu trai đang bàn chuyện hôn nhân, làm việc không phúc hậu, sợ là trong lòng Ngạn Khâm sẽ oán hận Ngôn Tân, vẫn là phải quan tâm đến suy nghĩ của nó, kịp thời trấn an.
Trong lòng ông cụ Thương đã sớm có quyết sách, giả bộ trầm tư chốc lát, từ từ nói: "Hai nhà kết thông gia là chuyện vui của hai họ, không thể chỉ dựa vào lời nói của một bên."
Ánh mắt của ông cụ Thương nhìn về phía hai anh em Quý Hồng Dương và Quý Hồng Chấn.
Hai người vốn thấp hơn một bậc so với ông cụ Thương, nhà họ Quý trước mặt nhà họ Thương lại kém hơn rất nhiều, ông cụ Thương nói chuyện, Quý Hồng Dương và Quý Hồng Chấn nào dám không đáp lẽ, vội vàng phụ họa nói vâng vâng.
Ông cụ Thương nói chuyện rất hiểu lý lẽ, cũng không trực tiếp độc đoán chuyên quyền: "Việc này liên quan đến chung thân đại sự của bốn đứa nhỏ, vẫn là phải xem suy nghĩ của đám trẻ thế nào."
Quý Hồng Dương và Quý Hồng Chấn gật đầu: "Vâng, vâng, vâng."
Chuyện chung thân đại sự của bốn đứa nhỏ?
Thương Ngôn Tân cũng là đứa nhỏ rồi?
Nhớ đến trước đây tại bữa tiệc sinh nhật của bác dâu cả, Thương Ngôn Tân phụ họa lời của ba cô, nói cô là trẻ con, bây giờ trong miệng của ông cụ Thương, anh cũng là trẻ con rồi. Quý Nhiêu nghiêng đầu nhìn khuôn mặt trầm ổn cho dù núi Thái Sơn có sập cũng không thay đổi của Thương Ngôn Tân, không nhịn được cười.
Nụ cười này vừa hay làm cho ông cụ Thương chú ý, thật ra ngay từ khi Quý Nhiêu bước vào ông cụ Thương đã chú ý đến cô rồi, tuy nhiên lúc này là cơ hội để ông cụ quang minh chính đại mà đánh giá cô.
Quý Nhiêu cong cong khóe miệng, bỗng nhiên đối diện với đôi mắt đục ngầu nhưng vẫn rất minh mẫn của ông cụ Thương, vô thức thẳng lưng.
Ông cụ Thương tung hoành thương trường mấy chục năm, tôi luyện nên khí phách uy nghiêm, cho dù hai năm nay vì bệnh tật mà dưỡng bệnh, ông cảm thấy mình đã hiền hòa hơn rất nhiều, nhưng khí chất toát ra vẫn làm cho người ta run sợ.
Cho dù Quý Nhiêu có to gan hơn nữa nhưng đối mặt với ánh mắt của ông cũng không khỏi sợ hãi, thu lại bàn tay đang nắm tay Thương Ngôn Tân, đan vào nhau đặt trước người, tư thế ngồi ngoan ngoãn, trên mặt là nụ cười ngoan ngoãn dễ mến tiêu chuẩn.
Khuôn mặt vẫn luôn nghiêm túc từ khi vào cửa nhà họ Quý của ông cụ Thương khi đối diện với Quý Nhiêu cũng hiền hòa hơn, cô gái nhỏ này, lén lút không ngừng, nghịch ngợm thông minh, cũng khá là hợp mắt ông.
Nhìn bộ dạng luôn lắc đầu đắc ý về phía chị gái của cô bé, ông cụ Thương không khó có thể đoán ra được, cục diện ngày hôm nay có chín phần công lao của cô bé này.
Chuyện có biến ắt phải có mờ ám, chuyện liên hôn của Ngạn Khâm và Quý Tư Nhu, người ngoài không biết, nhưng trong nhà Quý
- Thương ít nhiều cũng biết chút nội tình, cô gái nhỏ này không thể nào không biết được chuyện liên hôn giữa hai nhà. Mà xem phản ứng của người nhà họ Quý hôm nay, hiển nhiên là không biết chuyện cô bé này và Ngôn Tân yêu đương.
Cô bé biết rõ Ngạn Khâm và chị gái mình chuẩn bị liên hôn, lại giấu người nhà âm thầm yêu đương với Ngôn Tân, trong lòng chắc chắn toàn là chuyện xấu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!