Khi Thương Ngôn Tân quay lại phòng riêng, trong phòng vẫn đang ồn ào và náo nhiệt, ai ca hát thì ca hát, ai đánh bài thì đánh bài.
Sắc mặt Thương Ngôn Tân bình tĩnh, ngoại trừ Quý Nhiêu, không ai chú ý đến Tưởng Minh Hiên theo sau Thương Ngôn Tân vào phòng cả. Cũng không có ai biết Tưởng Minh Hiên vừa rồi ra ngoài là cố ý tìm Thương Ngôn Tân.
Quý Nhiêu ngồi trên sofa, mắt cười tươi tắn nhìn Thương Ngôn Tân.
Tưởng Minh Hiên đứng ở phía sau lưng Thương Ngôn Tân, ánh sáng bị Thương Ngôn Tân ngăn trở, cả khuôn mặt của anh ta bị bao trùm trong bóng tối, không thấy rõ biểu cảm, nhưng đôi mắt anh ta thâm trầm, ánh mắt đắc ý nhìn về phía Quý Nhiêu, mang đầy ý xấu.
Sắc mặt Quý Nhiêu không chút thay đổi, cúi đầu nhấp một ngụm nước trái cây.
Tạ Tri Tụng ở trên bàn đánh bài quay đầu gọi Thương Ngôn Tân: "Ngôn Tân, có muốn đến đánh thêm mấy ván nữa không?"
Thương Ngôn Tân ừ một tiếng, vẫy vẫy tay với Quý Nhiêu.
Quý Nhiêu bưng ly nước trái cây đi về phía anh, trên mặt nở nụ cười, giọng điệu thân mật ngọt ngào: "Anh gọi em qua làm gì vậy?"
Cách đó không xa, Tưởng Minh Hiên nhìn Quý Nhiêu cười lạnh, mặt đầy vẻ xem kịch vui, anh ta đã kể chuyện Quý Nhiêu thân thiết với nhiều đàn ông, trêu đùa tình cảm của họ ở nước ngoài cho Thương Ngôn Tân, anh ta không tin người đàn ông như Thương Ngôn Tân có thể chịu đựng được việc bị một cô gái nhỏ trêu đùa trong lòng bàn tay.
Thương Ngôn Tân dắt tay cô, dịu dàng nói: "Đến ngồi bên cạnh anh, xem bài giúp anh, có em ngồi đây vận may của anh cũng tốt hơn."
Nụ cười trên mặt Tưởng Minh Hiên cứng lại, không thể tin được mà nhìn về phía Thương Ngôn Tân.
Thương Ngôn Tân không hề nhìn anh ta, nắm tay Quý Nhiêu ngồi vào bàn đánh bài.
Tưởng Minh Hiên vốn tưởng rằng mình nói cho Thương Ngôn Tân về bộ mặt thật của Quý Nhiêu, tất nhiên Thương Ngôn Tân sẽ tức giận với Quý Nhiêu, cũng xem như anh ta giúp Thương Ngôn Tân một ân huệ. Vừa hay, nhà họ Tưởng có một chuyện muốn móc nối với Thương Ngôn Tân, anh ta giúp Thương Ngôn Tân vậy thì chuyện hợp tác chỉ cần một câu nói là xong, nhưng bây giờ nhìn thái độ của Thương Ngôn Tân đối với Quý Nhiêu, trong lòng Tưởng Minh Hiên bắt đầu có chút hoang mang.
Bạn anh ta cảm thấy ngày hôm nay từ sau khi anh ta nhìn thấy bạn gái của sếp Thương là bắt đầu không đúng nên đi đến bên cạnh, cảnh cáo anh một lần nữa: "Hôm nay cậu bị làm sao vậy, sao cứ nhìn chằm chằm vào bạn gái của sếp Thương?"
Tưởng Minh Hiên còn chưa nói chuyện thì thấy Thương Ngôn Tân ngồi ở bên bàn đánh bài thờ ơ liếc nhìn sang bên này một cái.
"Diệp Tuần, hôm nay cậu gọi người gì đến vậy?"
Người tổ chức bữa tiệc hôm nay là Diệp Tuần.
Diệp Tuần và anh quen biết nhiều năm, nghe anh nói như vậy cũng biết được dù trên mặt anh không có biểu hiện gì, nhưng trong lòng không vui, nhìn theo tầm mắt của anh.
"Cậu nói là tên họ Tưởng kia hả?" Diệp Tuần hỏi: "Cậu ta chọc cậu?"
Thương Ngôn Tân cũng không nói nhiều, lời ít ý nhiều: "Bảo cậu ta rời đi."
Trong lòng Tưởng Minh Hiên lạnh ngắt, bạn anh ta còn tưởng là anh ta không biết sống chết mơ ước bạn gái của Thương Ngôn Tân nên mới đắc tội, Thương Ngôn Tân cũng đã nói thẳng với Diệp Tuần đuổi Tưởng Minh Hiên đi rồi nên cũng không quan tâm anh ta nữa, quay người đi về chỗ khác, sợ bị anh ta liên lụy.
Tưởng Minh Hiên vội vàng tiến lên xin lỗi Thương Ngôn Tân: "Sếp Thương, tôi biết lời vừa rồi của mình anh không thích nghe, tôi xin lỗi anh, nhưng những gì tôi nói đều là sự thật, Quý…"
Thương Ngôn Tân ngắt lời anh ta, giọng nói lộ vẻ uy nghiêm: "Cậu Tưởng, cẩn thận họa từ miệng mà ra."
Đây là uy h**p trắng trợn.
Lời vừa dứt, cả căn phòng nhỏ yên tĩnh, ánh mắt mọi người rơi về phía Tưởng Minh Hiên và Thương Ngôn Tân, không biết Tưởng Minh Hiên bị trúng gió gì mà dám đắc tội với Thương Ngôn Tân.
Sắc mặt Tưởng Minh Hiên trắng bệch, đã ý thức được đây là Thương Ngôn Tân quyết tâm muốn bảo vệ Quý Nhiêu. Sao anh ta có thể quên được. Quý Nhiêu rất am hiểu thu mua lòng người, đàn ông bị cô lừa gạt, cho dù biết là bị cô lừa gạt nhưng vẫn sẽ lừa dối mình tiếp tục cam tâm tình nguyện bị cô lừa, si tâm vọng tưởng rằng cô có chút thật lòng với mình, cảm thấy bản thân có thể giữ cô lại, chỉ có bị cô vứt bỏ hoàn toàn mới nhận rõ thực tế.
Hiện tại là lúc Thương Ngôn Tân đang yêu cô vô cùng, căn bản không nghe lời cảnh báo của người khác, tất nhiên sẽ không vì lời của anh ta mà dễ dàng từ bỏ Quý Nhiêu.
Là hôm nay đầu óc anh ta bị úng nước mới đi quá trớn.
Nếu như nói chuyện ngày trước Quý Nhiêu làm ngay trước mặt mọi người, để người khác biết chính mình bị Quý Nhiêu trêu đùa, không chỉ là anh ta mất mặt, mà Thương Ngôn Tân cũng bị mất mặt. Thương Ngôn Tân sẽ không bỏ qua cho anh ta, vậy thì chỉ có thể âm thầm tìm cơ hội, làm cho Thương Ngôn Tân nhìn thấy bộ mặt thật của Quý Nhiêu.
"Sếp Thương." Tưởng Minh Hiên hít sâu một hơi, nở nụ cười, nói lời xin lỗi: "Hôm nay tôi uống hơi nhiều rượu, vô tình đụng phải sếp Thương, làm bẩn quần áo của anh, mong sếp Thương không trách cứ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!