Chương 33: (Vô Đề)

Khi Thương Ngôn Tân xách trà sữa quay lại, Quý Nhiêu đang sửa ảnh và video vừa rồi chụp được. Nhìn thấy anh quay lại, cô lập tức nở nụ cười tươi tắn với anh.

"Thương Ngôn Tân, cuối cùng anh cũng quay lại rồi, anh đi lâu quá trời lâu."

Thương Ngôn Tân đưa trà sữa cho cô, cười nói: "Người xếp hàng hơi đông, em chờ sốt ruột lắm sao?"

Mặt bằng cửa hàng trà sữa rất nhỏ, người xếp hàng đều ở bên ngoài, mùa hè thời tiết oi bức, Thương Ngôn Tân đợi ở bên ngoài lâu như vậy, trên trán rịn ra lớp mồ hôi mỏng, quần áo trên người cũng ướt đẫm mồ hôi, áo sơ mi trắng dính sát vào người, dường như là trong suốt, mơ hồ có thể nhìn thấy đường cơ bắp dưới lớp áo của anh.

"Em không sốt ruột, chỉ là làm khổ anh phải xếp hàng lâu như vậy."

Quý Nhiêu nhìn thấy mồ hôi trên mặt anh, vội vàng rút một tờ giấy nghiêng người qua lau mồ hôi cho anh, mặt mày đau lòng nhìn anh.

Thương Ngôn Tân đã sớm biết tình cảm của cô không chân thật, nhưng chưa có giây phút nào làm cho anh tỉnh táo như giây phút này.

Trên mặt cô là ân cần không nhìn ra được một chút giả bộ nào. Điều này làm cho anh ý thức được rõ ràng, miệng cô thì đầy yêu thương, những lời nói làm cho anh suýt chút nữa nghi ngờ có lẽ cô cũng thật lòng với anh dù chỉ là một chút kia, không có câu nào là thật.

Dù chỉ là một câu.

Thương Ngôn Tân tự giễu, biết rõ cô mang theo mục đích đến gần anh, rốt cuộc anh còn hy vọng xa vời gì nữa.

Anh không dấu vết mà né tránh tay cô, Quý Nhiêu sửng sốt một chút, nhạy bén nhận ra cảm xúc của anh dường như không hợp lý, nhưng rất nhanh anh lại khôi phục như lúc ban đầu, nhận lấy khăn giấy từ trong tay cô, cười ôn hòa: "Anh tự làm, em uống trà sữa trước đi, bên trong còn có thêm kem, nếu không uống thì sẽ bị ch** n**c hết."

Lúc này Quý Nhiêu mới chú ý đến anh chỉ mua một ly trà sữa, cô hỏi: "Anh thì sao, sao chỉ mua một ly?"

Thương Ngôn Tân nói: "Anh không uống trà sữa."

"Em không biết anh không uống trà sữa." Quý Nhiêu tự trách: "Sớm biết anh không uống em cũng không cần, xếp hàng lâu như vậy chỉ vì mua cho em ly trà sữa này."

Thương Ngôn Tân xoa xoa đầu cô, cười nói: "Bạn trai mua trà sữa cho bạn gái không phải là chuyện nên làm sao? Hẹn hò chính là làm cho bạn gái vui vẻ, nếu như ngay cả việc bạn gái muốn uống trà sữa cũng phải lo nghĩ thì chẳng phải người bạn trai như anh không làm tròn bổn phận quá rồi."

Quý Nhiêu: "Thương Ngôn Tân, anh đối với em tốt quá à, anh như vậy làm em cảm giác em càng yêu anh hơn rồi, phải làm sao đây? Em cảm thấy em ngày càng không thể rời xa anh rồi."

"Em sẽ rời xa anh sao?" Thương Ngôn Tân hỏi đột ngột.

"Đương nhiên là không rồi." Quý Nhiêu không chút do dự: "Mãi em mới theo đuổi được anh, sao có thể nỡ xa anh chứ. Thương Ngôn Tân, sao anh lại hỏi như vậy, có phải anh..."

Quý Nhiêu dừng lại, nghi thần nghi quỷ: "Có phải anh chê em quá phiền, không cần em nữa không?"

Thương Ngôn Tân: "Không hề."

Quý Nhiêu cắn cắn môi, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía anh, nhìn sâu vào trong mắt anh: "Thương Ngôn Tân, sao em lại cảm giác như anh đang tức giận vậy, có phải là em làm sai chỗ nào, làm anh cảm thấy phiền không?"

Quý Nhiêu bắt đầu tự kiểm điểm bản thân: "Có phải là em quá ồn ào, anh không thích những cô gái ồn ào còn em thì luôn nói bên tai anh không ngừng, còn nữa, em luôn động tay động chân với anh, anh cảm thấy em không dè dặt?"

Cô vừa nói vừa rơi nước mắt.

"Không có, sao có thể chứ." Thương Ngôn Tân cầm tay cô, bàn tay ấm áp vỗ vỗ lên mu bàn tay của cô, giọng nói dịu dàng: "Em như vậy rất tốt, tinh thần phấn chấn, nhiệt tình, rực rỡ, em ở bên anh như thế nào cũng được, đừng khóc nữa có được không? Em biết mà, anh không thể nhìn thấy em khóc được."

Anh đưa tay, ngón tay khẽ vuốt qua khóe mắt ẩm ướt của cô: "Nhất là, nước mắt rơi vì anh, như vậy làm anh cảm thấy anh là một người đàn ông rất thất bại."

"Không phải đâu, Thương Ngôn Tân, anh chính là người đàn ông thành công rực rỡ, anh biết không? Con người em, trời sinh đã thích những người mạnh mẽ."

Ánh mắt Thương Ngôn Tân nhìn cô mang theo nghi vấn: "Thích người mạnh mẽ?"

Quý Nhiêu giải thích: "Là thích những người đàn ông mạnh mẽ, em vừa gặp đã yêu anh không chỉ bởi vì khuôn mặt của anh, mà còn là bởi vì anh rất mạnh, em không thích người đàn ông yếu đuối. Người đàn ông thất bại sẽ không được em nhìn trúng, cho nên, Thương Ngôn Tân..."

Cánh tay Quý Nhiêu vòng lên cổ anh: "Trong mắt em, anh chính là người đàn ông thành công siêu đỉnh, không có ai tốt hơn anh, cũng không có ai thành công hơn anh."

"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!