Máy bay ổn định xuyên qua tầng mây, lâu lắm rồi Quý Nhiêu không dậy sớm như vậy nên thiếu ngủ nghiêm trọng, vừa lên máy bay đã ủ rũ tựa đầu lên vai Thương Ngôn Tân.
"Mệt à?" Thương Ngôn Tân hỏi.
"Dạ."
Gò má Quý Nhiêu chôn vào cổ Thương Ngôn Tân, tóc mềm mại cọ tới cọ lui ở cằm của anh, Thương Ngôn Tân khẽ vỗ vỗ cái đầu không yên phận của cô, dịu dàng nói: "Ngủ đi."
Thương Ngôn Tân lấy chăn của tiếp viên hàng không đắp lên người cô. Quý Nhiêu bỗng nhiên ngẩng đầu lên, ghé sát tai anh nói: "Nói cho anh nghe một chuyện."
Thương Ngôn Tân: "Chuyện gì?"
Quý Nhiên dán sát vào lỗ tai anh hơi thổi thổi hơi. Bàn tay nắm lấy tay cô bên dưới chăn của Thương Ngôn Tân hơi vỗ vỗ lên mu bàn tay Quý Nhiêu, ý bảo cô đừng nghịch ngợm.
Quý Nhiêu cong cong mi mắt, cười tươi tắn nhìn Thương Ngôn Tân, trong đôi mắt thoáng qua tia nghịch ngợm: "Thật ra thì tối qua khi em quyết định muốn đến Hải Thành với anh có thể mua được vé cùng khoang với anh, nhưng em cố ý không mua đó."
"Tại sao?" Thương Ngôn Tân mang theo ý cười hỏi cô.
Quý Nhiêu nói: "Anh đoán đi."
Cô rúc vào trong lòng Thương Ngôn Tân, Thương Ngôn Tân ôm eo, suy đoán: "Không muốn để Kha Trạm ngồi cùng chúng ta?"
"Không đúng, không đúng." Quý Nhiêu giơ một ngón tay ra, lắc lắc trước mặt Thương Ngôn Tân: "Anh đoán sai rồi."
Thương Ngôn Tân cười: "Vậy thì là vì sao?"
Hai mắt Quý Nhiêu lấp lánh, cô nói: "Muốn biết nguyên nhân, vậy anh hôn em một cái, anh hôn em rồi em sẽ nói câu trả lời cho anh nghe."
Thương Ngôn Tân hôn lên môi của cô một cái.
"Hời hợt thế." Quý Nhiêu bất mãn, bĩu môi.
"Đây là đặt cọc." Thương Ngôn Tân đưa tay nhéo nhéo gò má cô: "Em nói cho anh câu trả lời, anh mới có thể thanh toán nốt phần còn lại."
Quý Nhiêu nói điều kiện: "Phần thanh toán còn lại là một nụ hôn kiểu Pháp nóng bỏng."
Thương Ngôn Tân bật cười, sờ sờ đầu cô nói: "Được, phần còn lại trả em một nụ hôn kiểu Pháp nóng bỏng."
Bây giờ Quý Nhiêu mới hài lòng, nói cho anh: "Bởi vì trước khi đi em chưa bàn bạc với anh là muốn đi cùng anh, không xác định anh có thật sự muốn dẫn em đi theo không. Nếu như em tự mua vé máy bay, cho dù anh không muốn dẫn em đi cũng không thể từ chối, chỉ có thể bất lực mặc cho em quấn lấy anh. Nhưng nếu em không mua vé máy bay, anh không muốn em đi theo thì có thể bảo là em không có vé không thể đi cùng, thoải mái tự nhiên từ chối em.
Nhưng nếu như anh tình nguyện dẫn em đi thì cho dù em không có vé anh cũng nhất định có cách dẫn em đi cùng."
Thương Ngôn Tân bật cười, lên tiếng: "Thì ra là một bài kiểm tra bạn trai."
"No, no, no." Quý Nhiêu nói: "Đây không phải là kiểm tra anh, đây là sự ngoan ngoãn hiểu chuyện của người bạn gái là em đây, trao quyền lựa chọn cho anh, tuyệt không để cho anh dẫn theo em mà không tình nguyện."
"Bạn gái hiểu chuyện ơi, nếu như anh không nghĩ cách dẫn em đi, em thật sự sẽ không theo đi sao?" Thương Ngôn Tân nói: "Vậy thì vali của em không phải là dọn đồ uổng công à?"
"Ai nói em không đi theo anh đến Hải Thành là uổng công dọn đồ?" Quý Nhiêu hừ một tiếng: "Anh không dẫn em đến Hải Thành chắc chắn em sẽ rất buồn. Buồn thì sẽ khóc ở sân bay, mọi người ở sân bay sẽ nhìn em, nghi ngờ sao một cô gái xinh đẹp như vậy lại kéo vali một mình khóc thảm thương như thế, là do bị bạn trai bỏ hay sao? Người bạn trai như thế nào mà lại nhẫn tâm vứt bỏ bạn gái xinh đẹp như thế này lên máy bay một mình, quả thật là lòng dạ sắt đá, đến lúc đó anh sẽ hắt hơi cả ngày, vali là đạo cụ vô cùng quan trọng."
Thương Ngôn Tân: "Sao phải hắt hơi?"
Quý Nhiêu đắc ý: "Bởi vì em nghe nói khi bị người khác chửi sau lưng thì sẽ bị hắt hơi, anh nghĩ mà xem, ở sân bay nhiều người bất bình cho em như vậy, mắng anh lòng dạ sắt đá, có phải anh sẽ luôn hắt hơi không?"
Thương Ngôn Tân bị những suy nghĩ lung ta lung tung này của cô chọc cho buồn cười, vui vẻ nói: "May mà anh vẫn biết phải trái không từ chối người bạn gái thông minh hiểu chuyện của mình, nếu không thì chắc bây giờ không ngừng hắt hơi rồi."
"Đúng vậy đó." Quý Nhiêu há miệng ngáp thật to, như sắp hết pin.
Thương Ngôn Tân duỗi tay kéo chăn nhỏ đã trượt đến bên eo cô, kéo lên đến bả vai Quý nhiêu, vỗ vỗ lưng cô, thấp giọng nói: "Em ngủ một giấc trước đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!