"Nhiêu Nhiêu, dạo gần đây tôi mới mua một cái du thuyền, chuẩn bị mấy ngày nữa tổ chức bữa tiệc trên du thuyền, muốn mời em, không biết khi nào em rảnh, thời gian còn chưa xác định, em rảnh ngày nào tôi sẽ tổ chức vào ngày đó."
Lâm Uyên đi bên cạnh Quý Nhiêu, lấy lòng cô.
Trong đầu Quý Nhiêu toàn là Thương Ngôn Tân, hoàn toàn không chú ý đến anh ta đang nói cái gì.
Lâm Uyên thấy thái độ lạnh nhạt của Quý Nhiêu thì hơi mất hứng, anh ta xuất thân hiển hách, trước giờ đều là con gái tiến đến lấy lòng anh ta, còn chưa có người con gái nào để anh ta theo đuổi lâu như vậy mà một nụ cười cũng không cho đâu.
Có điều ánh mắt chạm vào khuôn mặt tinh xảo của Quý Nhiêu, không vui trong lòng lại bị ép xuống.
Người đẹp mà, có chút tính tình cũng rất bình thường, trưởng bối nhà họ Quý đều đồng ý hôn sự của hai người họ hết rồi, anh ta không tin một cô gái nhỏ như cô có thể thay đổi được ý kiến của phụ huynh, bây giờ lạnh nhạt với anh ta, sớm muộn không phải cũng sẽ gả cho anh ta sao.
Hai người cùng đi vào sảnh tiệc, bên cạnh Quý Hồng Chấn và chủ tịch Lâm có người cười hỏi: "Lão Quý, lão Lâm, chuyện hai nhà các ông khi nào thì xác định? Tình cảm của hai đứa nhỏ tốt như vậy rồi."
Chuyện này bên nhà gái không tiện bày tỏ thái độ công khai, nụ cười của chủ tịch Lâm càng thêm sâu hơn: "Chuyện này phải xem suy nghĩ của mấy đứa nhỏ, bây giờ những người lớn như chúng ta không can thiệp vào chuyện của tụi nhỏ."
Chung quanh một vòng người rối rít phụ họa, vừa nói những lời xã giao.
Lâm Uyên lại nói gì đó bên tai Quý Nhiêu nhưng Quý Nhiêu không để ý anh ta, đi đến khu đồ ngọt, nhìn Tô Duyệt Nghiên đang ngồi một mình tự do tự tại ở khu đồ ngọt một cái.
Tô Duyệt Nghiên nhìn thấy Lâm Uyên ở bên cạnh Quý Nhiêu, vội vàng bỏ miếng bánh ngọt nhỏ trong tay xuống, đi đến ôm cánh tay Quý Nhiêu: "Cậu đi đâu vậy, tớ có chuyện muốn nói với cậu, nhìn khắp nơi không thấy cậu, tìm hồi lâu rồi."
Quý Nhiêu phối hợp hỏi: "Chuyện gì?"
Tô Duyệt Nghiên nhìn về phía Lâm Uyên ở bên cạnh, cười hỏi: "Lâm đại công tử, chị em chúng tôi có mấy lời tâm sự, không tiện để anh nghe thấy, có thể phiền anh tránh một chút không?"
Lâm Uyên lịch sự cười cười, nói: "Được, hai người nói chuyện đi."
Tô Duyệt Nghiên kéo tay Quý Nhiêu ngồi vào góc, đợi Lâm Uyên đi xa rồi, mới đến gần bên tai Quý Nhiêu, khẽ than vãn: "Tên Lâm Uyên này, sao lại dính cậu như keo dính chó vậy, không nhìn ra cậu rất phiền anh ta à?"
Quý Nhiêu bưng ly rượu, từ từ nhấp một ngụm nhỏ.
Tô Duyệt Nghiên nhớ ra cái gì, nói: "Đúng rồi, Thương Ngôn Tân cũng đến, cậu đã thấy anh ta chưa?"
Quý Nhiêu nhớ đến cảnh ở vườn hoa phía sau vừa rồi, cười cong cong khóe mắt: "Nào chỉ thấy được, tớ còn vừa k*ch th*ch anh ta cơ."
Tô Duyệt Nghiên nhướng mày, đưa lỗ tai sát gần cô hơn chút: "Nói nghe coi."
Quý Nhiêu thấp giọng, kể lại chuyện vừa rồi một lần.
Tô Duyệt Nghiên trợn mắt há miệng: "Trời đất, cậu làm như thế không sợ sẽ bị lật xe à?"
"Ai bảo lâu như thế mà anh ta vẫn không gửi tin nhắn cho tớ." Quý Nhiêu quơ quơ ly rượu trong tay, cụp mắt: "Mới bắt đầu tớ chỉ cố ý nhắc đến tên của Lâm Uyên, thử thăm dò anh ta một chút, ai biết lúc đó vừa hay Lâm Uyên tìm đến. Đây là ý trời rồi, vốn dĩ anh ta nghe tớ nhắc tên Lâm Uyên không có chút phản ứng nào cả, như là nhìn ra tớ chỉ cố ý dùng Lâm Uyên để chọc giận anh ta đó.
Giờ Lâm Uyên đến rồi thì không giống nữa, đây là sự trùng hợp hoàn hảo, chứng minh lúc đó quả thật tớ nhìn về phía Lâm Uyên."
Tô Duyệt Nghiên: "Vậy sau khi Lâm Uyên đến, Thương Ngôn Tân có phản ứng gì?"
"Không biết." Quý Nhiêu lắc đầu một cái: "Lâm Uyên đến tìm nên tớ đi cùng anh ta luôn, không để ý đến Thương Ngôn Tân."
Tô Duyệt Nghiên: "..."
"Cậu thật sự không sợ Thương Ngôn Tân sẽ tức giận à?"
Quý Nhiêu cong môi cười: "Tớ chỉ sợ anh ta không tức giận."
Cô đã theo đuổi Thương Ngôn Tân lâu như vậy, thiếu chút nữa là "lăn" giường cùng nhau rồi, nếu như Thương Ngôn Tân nhìn thấy cô ở cùng người đàn ông khác mà người đàn ông này còn là đối tượng xem mắt người nhà sắp xếp cho cô mà vẫn không có phản ứng gì, vậy thì chứng tỏ anh ta không có chút suy nghĩ gì với cô.
Nếu như anh ta có ý gì với cô, cho dù chỉ là một chút ít thì h*m m**n chiếm hữu của đàn ông cũng sẽ không cho phép anh ta không làm gì cả.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!