Chương 4: Tình Như Hướng Dương

Sáng chủ nhật đường phố cũng rộn rã hơn, người đi chơi, người đi cà phê với gia đình, khu nhà trọ của Thư cũng rộn rã hẳn lên.

Ngày chủ nhật cô ít khi ở lại nhà trọ, cô thường về nhà mẹ, sáng thứ hai mới lên sớm để đi dạy.

Dãy nhà trọ của cô đang ở thực sự chỉ có 6 phòng đâu lưng lại với nhau.

Cùng dạy với cô, ngoài cùng là phòng của một cặp vợ chồng cũng là giáo viên ở một trường khác trong thị trấn.

Kế bên nữa là phòng của Hồng và Quỳnh dạy chung trường với cô.

Hồng cũng là giáo viên Văn như cô, còn Quỳnh thì dạy Sử.

Hai người họ thân nhau, còn cô trong trường này chỉ thân mỗi thầy Khải.

Cô không thích sự ồn ào náo nhiệt nên phòng cô chọn là căn trong cùng, nhìn ra phía sân rộng phía trước có mấy hàng tre do chủ nhà trồng làm hàng rào.

Trước đây Thư có mua ít cây về trồng để cho vui, nhưng từ ngày cô "ngửi" phải một "em" sâu trong một cái hoa, cô đã từ bỏ hẳn cái thú vui tao nhã ấy.

Cô thấy phát khiếp khi nghĩ đến chuyện đó.

Thật ra cô cũng yêu thích cây cỏ, muốn chăm sóc chúng những lúc rảnh rỗi hơn là la cà bên ngoài.

Nhưng cô sợ sâu quá nên đành tìm sở thích khác vậy.

Cô định ngủ thêm chút nữa, hôm nay là ngày nghỉ.

Vả lại trong người cũng không mấy khỏe.

Những suy nghĩ ngày hôm qua vẫn còn quanh quẩn trong cô.

Nhưng tiếng người nói chuyện bên ngoài ồn ào quá cô không tài nào ngủ thêm được.

Cô nhìn đồng hồ trên bàn học, đã hơn chín giờ rồi, chỉ còn thiếu mỗi dậy ăn trưa..

Thư không nghĩ cô ngủ nhiều đến thế.

Cô đi vào nhà tắm, ngước nhìn mình trong gương rồi mỉm cười "Nào cố lên, đời còn dài và chông gai còn đầy".

Mỗi khi nào cảm thấy tâm trạng tệ đi, Thư thường động viên mình bằng những lời như vậy.

Thư ít khi kể với ai những suy nghĩ hay âu lo của chính mình, kể cả mẹ cô.

Vì vậy cô chẳng có bạn bè thân thiết.

Có lắm cũng là những người bạn khác giới.

Với cô, họ thoải mái và dễ chịu hơn phụ nữ như Thư.

Thư biết rằng phụ nữ rất ích kỉ, thường hay ganh ghét, đố kị với nhau lại còn nhiều tật như hay nói, hay bình phẩm những chuyện không liên quan đến mình.

Thư biết mình sớm muộn cũng có những tính tình đó.

Cô ghét.

Cố gắng bằng cách không nói với ai, chỉ nói với bản thân mình.

Thật ra, trong trường cô thân với thầy Khải chỉ về công việc chuyên môn, Mỗi lần gặp thầy Thư đều hỏi thầy về giáo án, bài dạy, chương trình dạy, dự giờ..

Thư tự đặt ra cho mình quy tắc: 1.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!