Lễ hội Cúng trăng của đồng bào Khmer ở miền tây Nam bộ là một trong những lễ hội lớn nhất và được mong chờ nhất ở khu vực đồng bằng sông Cửu Long.
Để chuẩn bị cho ngày hội này, người dân Khmer đã chuẩn bị từ một tháng trước đó.
Họ dọn dẹp, trang hoàng nhà cửa, đặc biệt là tạo nên những cánh cổng bằng tre mô phỏng hình trăng non.
Họ lựa chọn gạo nếp, cốm thơm ngon để làm các loại bánh như bánh phồng, bánh nếp, bánh dẻo, bánh cốm..
để đặt vào mâm cúng trong ngày 14 và 15 tháng 10 âm lịch.
Tục truyền, lễ hội Cúng trăng này xuất phát từ tín ngưỡng thờ thần Mặt trăng của người Khmer, thể hiện lòng tin, sự ngưỡng mộ và kính phục của họ với vị thần đã giúp đỡ họ có được cuộc sống an lành, mưa thuận gió hòa, mùa vụ bội thu.
Chính vì thế, vào ngày lễ này, người dân nơi đây tự cho mình được nghỉ ngơi hai ngày để thể hiện niềm tôn trọng với vị thần.
Họ vui chơi, ăn mừng và cầu nguyện bằng những chiếc bè thắp sáng thả trên sông Nguyệt.
Sau đó, họ lấy bánh cốm đã cúng thần đút vào miệng của người mình yêu thương, với mong muốn vị thần Mặt trăng sẽ bảo vệ, yêu thương người ấy.
Ngồi trên chiếc ghế dài hướng mặt ra bờ sông, Thư nhìn mặt nước sông đầy những chiếc thuyền hoa đăng, lấp loáng nhiều màu sắc, cô mỉm cười vui vẻ.
Nhìn người ngồi bên cạnh mình, Thư thấy thật thỏa mãn trong lòng.
Nhớ lại hai ngày trước đó, người đàn ông này phải cố gắng giả vờ lạnh lùng, thờ ơ trước mặt cô chỉ để cô nói ra tình yêu của cô dành cho anh như thế nào, Thư cảm thấy sung sướng, bật cười.
Sâm Phol thấy tiếng cười khúc khích của cô, anh dịu dàng quay sang, đưa tay đút miếng bánh cốm vào miệng của cô.
Thư chép miệng, liếm liếm môi:
- A, bánh dẻo quá, lại còn thơm nữa, ngon thật.
Cô định với tay cầm lấy một miếng nữa trong tay anh, lắc lắc hỏi:
- Anh không ăn à?.
Thách thá????h tì???? được ~ TR???? MTR???? YỆN.Ⅴ???? ~
Sâm Phol nhìn gương mặt tươi tắn của cô do ánh đèn hoa đăng ánh vào, anh bỗng thấy có chút mờ ảo, sợ hãi rằng điều mình đang nhìn thấy, đang cảm nhận không thật.
Anh đưa tay vuốt vuốt khóe miệng đang nhếch lên của cô, trầm giọng hỏi:
- Ngon thật sao? Để anh thử.
Anh cầm lấy bàn tay giữ miếng bánh cốm đưa tới của cô, choàng người sang, hôn vào môi cô.
Ừm, thơm thật, lại còn rất ngọt nữa.
Vị cốm đêm Cúng trăng thật sự làm cho hai người say mê.
Cô say mê bánh cốm, và anh say mê cô.
Hành động của anh làm Thư có chút bất ngờ, để yên tay mình trong tay anh, cô hôn anh.
Quả thật, không bao giờ là đủ cho những hành động yêu thương nhau của hai người yêu nhau trong cách xa, vừa mới được gặp lại.
Những việc xảy ra ngày hôm đó thật đáng nhớ trong đời.
Thư ngồi vào bàn, đưa tay lấy bún cho Sâm Phol, lại lấy nước lèo cho anh, gắp rau cho anh, lấy xương cá ra khỏi thịt rồi bỏ vào trong bát cho anh.
Sâm Châu ngồi đối diện nhìn anh bằng vẻ mặt khinh khỉnh, kiểu như là
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!