Chương 7: (Vô Đề)

Bùi Như Niệm hoàn thành nhiệm vụ leo núi một cách khó khăn, mệt tới mức hấp hối.

Về biệt thự, cô kéo lê hai chân bủn rủn trèo lên tầng ba.

Vừa thở ra được một hơi, đảo mắt cái đã tới bảy giờ tối, nam nữ khách mời cần tiến hành bỏ phiếu lần thứ hai.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bùi Như Niệm cầm lấy tấm phiếu, cắn ngón tay suy nghĩ cực kỳ lâu và cuối cùng nộp giấy trắng.

Cô và Thiệu Thiên Lương chưa hoàn thành nhiệm vụ, tối nay không thể chọn nhau.

Nhưng Bùi Như Niệm không dám viết tên Khanh Khả Ngôn, chỉ có thể mặc kệ như thế mà vứt vào thùng phiếu trống.

Sáu vị khách mời bỏ phiếu xong, host công bố kết quả lựa chọn.

Nguyễn Manh và Thiệu Thiên Lương chọn nhau thành công. Trong bốn vị khách mời còn lại, Bùi Như Niệm và Vưu mễ bỏ phiếu trắng, Diệp Linh lựa chọn Khanh Khả Ngôn.

Còn phiếu của Khanh Khả Ngôn...

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Vẫn là cái tên Bùi Như Niệm.

Nét chữ ngay ngắn, đặt bút không chút chần chừ.

Host tuyên bố: "Chúc mừng khách mời ghép đôi thành công! Bảy giờ sáng mai, nếu các vị vẫn lựa chọn nhau thì trong bốn tháng tiếp theo, tổ ekip sẽ cho các vị thể nghiệm cuộc sống tân hôn lãng mạn nhất."

"Khách mời không ghép đôi thành công cũng đừng gấp gáp. Vì để mọi người hiểu nhau sâu sắc hơn, bồi dưỡng tình cảm, ngày mai bốn vị khách mời sắp phải hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt."

Hiển nhiên Diệp Linh đã biết trước nội dung "Nhiệm vụ đặc biệt", lộ ra nụ cười mỉm như mong muốn.

Bùi Như Niệm mù mờ: "Nhiệm vụ gì?"

Host: "Ngày mai cô sẽ biết, xin cứ chờ đợi."

Mí mắt phải của Bùi Như Niệm giật giật, dự cảm tổ ekip sẽ làm ra chuyện lớn.

Về lại phòng, Bùi Như Niệm tưởng mình sẽ lại mất ngủ.

Nhưng leo núi tiêu hao quá nhiều thể lực, vừa mệt lại vừa mỏi, nằm dài trên giường lập tức bước vào giấc mộng đẹp, ngay cả cửa sổ phòng cũng quên đóng.

Trong núi, ban đêm gió lạnh thấu xương. Bùi Như Niệm quấn chặt chăn, trong lòng ôm thú bông Pikachu, cơ thể lạnh run cuộn lại thành một cục nho nhỏ.

Khanh Khả Ngôn xử lý công việc xong, đi ra ban công, liếc qua phòng cách vách, thấy tấm rèm cửa trắng tinh bay ra bay vào như u hồn.

Có thể loáng thoáng nghe thấy người bên trong nói mớ, mơ mơ màng màng kêu lạnh.

"Em đúng là không chút thay đổi." Khanh Khả Ngôn thầm thì, đáy mắt dính chút nuông chiều mà ngay cả mình cũng không phát hiện ra.

Lúc trước khi còn yêu đương, vừa hay gặp phải thời tiết cuối thu, nhiệt độ giảm mạnh.

Bùi Như Niệm sợ lạnh, dù mặc áo khoác thật dày thì bàn tay nhỏ bé vẫn lạnh buốt, làm nũng hỏi có thể đút tay vào trong túi áo anh không.

Mỗi lần Khanh Khả Ngôn nắm chặt tay cô, đặt vào túi áo đều thầm nghĩ: Em sợ lạnh như thế, vào đông thì phải làm thế nào?

Kết quả còn chưa tới được mùa đông, Bùi Như Niệm đã biến mất.

Cô gái ngốc nghếch bị anh từ chối vô số lần vẫn kiên nhẫn đưa thư tình, vẫn chuẩn bị cơm trưa, giữ chỗ, chép bài. Vậy mà đã bốc hơi khỏi nhân gian trong vòng một đêm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!