Chương 6: (Vô Đề)

Với địa vị của Khanh Khả Ngôn trong giới, chịu hạ tư thế xuống để chọn Bùi Như Niệm, không thể nghi ngờ gì là đã cho cô thể diện lớn rồi.

Kết quả, Bùi Như Niệm lại lựa chọn người khác, sắc mặt đỉnh lưu không được tốt cho lắm, cũng khó trách không thể tiếp nhận.

Mọi người có thể đoán được nếu đoạn này mà truyền ra, chắc chắn Bùi Như niệm sẽ bị fan của Khanh Khả Ngôn phát mưa đạn công kích, mắng chửi tới thương tích đầy mình.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Host: "Thầy Khanh, xin anh tôn trọng quy tắc."

Khanh Khả Ngôn bình tĩnh nhìn Bùi Như Niệm, trả lời.

Bùi Như Niệm không thể tránh được, đôi môi mỏng lạnh nhạt mím thật chặt.

"Căn cứ vào kết quả bỏ phiếu, chỉ có Bùi Như Niệm và Thiệu Thiên Lương bầu chọn lẫn nhau. Nhưng vì nhiệm vụ ngày mai cần hai người một tổ cho nên không chia tổ bốn người, để tổ đạo diễn rút thăm quyết định." Host của chương trình lấy hộp rút thăm ra, hai tờ giấy bên trong đều viết tên Diệp Linh.

Cách màn hình, Diệp Linh lộ ra nụ cười mỉm chắc chắn thắng lợi.

"Ôi..." Bùi Như Niệm hiểu rõ tình tiết ẩn trong đó, muốn nói lại thôi, không muốn Khanh Khả Ngôn bị tính kế.

Khanh Khả Ngôn bình tĩnh ngồi ở đó, không có ý định rút thăm, lông mày khẽ cau như ngọn núi: "Có thể không chọn không?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Host nhấn mạnh: "Là nhiệm vụ ngày mai đòi hỏi phải hai người một tổ."

"Tôi không có thiện cảm với hai khách mời kia."

Nụ cười của host không nén nổi tức giận: "Nhưng anh nhất định phải chọn một."

Nghe thế, Vưu Mễ lao ra khỏi từ căn phòng sát vách, phẫn nộ tìm kiếm cảm giác tồn tại: "Còn tôi nữa... Các người chỉ yêu cầu hai người một tổ, lại không hạn chế giới tính. Tôi cũng muốn cọ nhiệt của đỉnh lưu."

Lời như cọ nhiệt cũng dám nói ra, không hổ là Vưu Mễ.

Người host vò đã mẻ lại sứt*: "Ặc, theo quy tắc thì không có vấn đề nhưng phải hỏi ý của thầy Khanh một chút."

* vò đã mẻ lại sứt: ẩn dụ cho kiểu người có khuyết điểm, sai lầm hoặc thất bại nhưng không sửa chữa hoặc cố tình không thay đổi, tựa như cái vò đã mẻ có mẻ nữa cũng chẳng sao.

Khanh Khả Ngôn không hứng thú trả lời: "Là anh ta đi."

"Mẹ nó, tiện nhân!" Diệp Linh tức tới mức ngũ quan vặn vẹo.

Chấm dứt ghi hình bỏ phiếu, ekip không có sắp xếp khác, sáu vị khách mời trở về phòng mình nghỉ ngơi.

Bùi Như Niệm bò lên cầu thang, phát hiện Khanh Khả Ngôn ở sát vách mình. Theo thiết kế của biệt thự, phòng ngủ của hai người chỉ cách một bức tường, ban công còn nối liền nhau.

Khanh Khả Ngôn đẩy cửa ra, cảm nhận được ánh mắt của Bùi Như Niệm, anh khẽ nói: "Chúc ngủ ngon."

"Ngủ ngon." Bùi Như Niệm đáp lại theo bản năng, giống như lúc còn yêu nhau năm đó.

Bóng đêm sâu lắng, Bùi Như Niệm mơ thấy mình năm mười bảy tuổi. Cô vừa gặp đã yêu Khanh Khả Ngôn, viết thư tình đầy ba trang lớn, lấy hết dũng cảm để thổ lộ với anh.

Trong giấc mơ, Khanh Khả Ngôn không từ chối lời thổ lộ của cô, trong mắt lộ ra chút buồn bã.

"Niệm Niệm, sao lại muốn chia tay với anh?"

Bùi Như Niệm giật mình tỉnh giấc, mở mắt ra, căn phòng tối đen như mực.

Cô nghe thấy tiếng thở dốc dồn dập của chính mình, nhịp tim đập vô cùng nhanh, khóe mắt thấm ướt bởi nước mắt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!