Chương 39: (Vô Đề)

Chu Tư Ức  kiếm cớ, lấy lý do cần "Bàn bạc công việc" yêu cầu Bùi Như Niệm nói chuyện riêng với mình. 

Phim trường phim cổ trang không có chỗ thích hợp để nói chuyện riêng, Ngô Toàn trực tiếp dọn sạch khuê phòng của hoa khôi trong "Thanh lâu" để tiện cho hai người nói chuyện với nhau. 

Chu Tư Ức chậm rãi vẫy vẫy tay với ông cha nhà mình, bảo ông mang hai đĩa trái cây lên lầu. 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Chu Hạo bị con trai của mình sai vặt nhưng vẫn rất vui sướng, cầm theo hai đĩa trái cây nhanh chóng mang qua. 

Sau khi đóng cánh cửa gỗ của khuê phòng lại, lúc này Bùi Như Niệm mới không diễn nữa, buồn cười hỏi hai người rốt cuộc đang làm trò gì. 

"Ba à." Bùi Như Niệm nói thẳng: "Nhìn ba không giống tài xế chút nào hết."

"Không giống sao?" Chu Hạo cúi đầu nhìn kỹ bộ đồng phục của nhà hàng mình đang mặc.

Chu Tư Ức lắc đầu: "Không giống chút nào."

Thôi bỏ đi, Chu Hạo ỉu xìu nghĩ: Con đường trở thành Ảnh đế của mình hết hy vọng rồi. 

Chu Hạo đã lâu không gặp con gái nhưng bình thường vẫn nhắn tin hoặc call video nên bây giờ cũng không có chuyện gì thực sự cần nói với cô, có nói cũng chỉ là những chuyện vặt vãnh hằng ngày. 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Niệm Niệm, gần đây con với tên bạn trai cũ của con thế nào rồi?"

"Không có gì hết, tụi con chỉ làm việc chung bình thường thôi." Bùi Như Niệm nói nhưng có chút chột dạ. 

Trong lòng cô hiểu rõ "làm việc chung" giữa cô và Khanh Khả Ngôn đã vượt ra khỏi phạm vi "Bình thường".

Chu Hạo biết cô không nói thật lại bắt đầu tỏ ra đáng thương với khuôn mặt mãnh nam dữ tợn của mình: "Ai, đúng là con gái lớn không còn thân thiết với ba nữa, ngay cả chuyện tình cảm cũng không chịu kể cho ba biết luôn."

Chu Tư Ức lười biếng chế giễu: "Ba tỉnh lại đi, ngày nào ba cũng hối thúc con tìm bạn gái, chỉ cầu mong con ngày mai yêu ngày kia kết hôn, bảo sao Niệm Niệm có thực sự đang yêu cũng không dám nói với ba cơ chứ."

Chu Hạo hung dữ trừng mắt liếc Chu Tư Ức: "Con thì biết cái gì? Hai đứa không giống nhau. Con gái là áo bông nhỏ của ba mẹ, ba không muốn gả Niệm Niệm đi quá sớm."

"Ba?" Chu Tư Ức trợn to hai mắt, không thể tin được hỏi: "Hình như tim ba bị lệch đúng không?"

Nghe Chu Tư Ức hỏi vậy, Chu Hạo sờ sờ lên vị trí tim mình, nói: "Không lệch."

Bùi Như Niệm đang ăn nho cười suýt nữa thì phun ra, ho sặc sụa.

Kỳ thực nếu so về tuổi tác thì Chu Tư Ức chỉ lớn hơn Bùi Như Niệm một tuổi. 

Tuổi của hai người gần nhau như vậy chủ yếu cũng vì Bùi Thục Lễ muốn có một đứa con gái. 

Hai anh em cùng nhau lớn lên, được cha mẹ cưng chiều, trải qua một tuổi thơ vô lo vô nghĩ. 

Từ khi Chu Tư Ức bắt đầu có nhận thức chưa bao giờ nghe cha mẹ nói "Em gái còn nhỏ nên con phải nhường nhịn em."

Cha mẹ chỉ nói với Chu Tư Ức: "Con là đàn ông, em gái là phụ nữ, con phải có trách nhiệm bảo vệ con bé."

Vì thế từ khi còn nhỏ Chu Tư Ức đã dần dần hình thành khái niệm về giới tính, biết con gái phải chịu nhiều cực khổ hơn con trai nên anh phải bảo vệ em gái mình thật tốt.

Từ nhỏ đến lớn ba mẹ chưa bao giờ thiên vị đứa nào về cả vật chất lẫn tinh thần, nhưng họ rất che chở cho Bùi Như Niệm.

Dù vậy Chu Tư Ức cũng không để ý, bởi vì anh cũng muốn bảo vệ cho em gái mình. 

"Con chịu thua." Chu Tư Ức trợn mắt xem thường, nói đùa: "Đúng là con không có địa vị trong cái nhà này mà."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!