Chương 33: (Vô Đề)

Bùi Như Niệm mở chiếc hộp chứa đạo cụ ra rồi lập tức gọi video cho Vưu Mễ nói cho anh manh mối mở chiếc rương kho báu. 

Video được kết nối, bên Vưu Mễ sắc trời đã tối đen. Thâm sơn rừng già không có đèn đuốc, lại đúng ngày có mây mù nên xung quanh tối đen như mực, cách màn hình cũng cảm thấy đáng sợ. 

Anh ta trốn trong một cái hang động, nhặt mấy cành cây khô và lá mục nhóm lửa, ngồi xếp bằng bên ngọn lửa chào Bùi Như Niệm. 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Hi cô gái…"Vưu Mễ dùng ánh mắt quyến rũ nóng bỏng nhìn cô. 

"Vưu Mễ, tôi tìm được gợi ý của nhóm các anh rồi nè!" Bùi Như Niệm cười rạng rỡ, nhanh chóng đưa gợi ý cho anh. 

Vưu Mễ dường như cũng không quan tâm lắm, anh nhàn nhạt trả lời, cũng không buồn chụp màn hình lại. 

Cách màn hình Bùi Như Niệm cảm thấy động tác và vẻ mặt anh có gì đó hơi kỳ lạ, nhưng lại không thể giải thích kỳ lạ chỗ nào. 

Đến khi kết thúc video cô mới hoảng hốt nhận ra ----

Trời ạ, Có một cô gái đang nằm trên đùi Vưu Mễ! Trên người khoác áo khoác của Vưu Mễ, trông bộ dạng cô ấy rất thảm. 

Cô ấy nhất quyết không chịu lộ mặt, cố gắng né tránh để mình không lọt vào màn hình. 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Từ kiểu tóc có thể đoán được cô ấy là…Diệp Linh.

Diệp Linh ở một mình cùng Vưu Mễ, chẳng những không cãi nhau mà cô còn như chim nhỏ nằm trên đùi anh. Bùi Như Niệm vừa phát hiện ra sự thật động trời, cảm thấy tam quan của bản thân nháy mắt sụp đổ.  

Hai người họ trước khi tự xé rách mặt nạ của mình còn không đội trời chung với nhau. Vậy mà chỉ sau mười phút ngắn ngủi đã có chuyện gì xảy ra với hai người đó vậy?

"Đừng nghĩ lung tung." Khanh Khả Ngôn nhẹ giọng nói. 

Bị người khác nhìn thấu suy nghĩ, Bùi Như Niệm đỏ mặt, lẩm bẩm: "Em, em không có nghĩ gì hết."

Lời nói và vẻ mặt trốn tránh của cô hoàn toàn không thể thuyết phục được ai. May mắn Nguyễn Manh đúng lúc gọi điện thoại đến cứu đồng minh đang xấu hổ. 

Nguyễn Manh cực khổ vất vả đập vỡ tảng băng dày hai mét, cuối cùng cũng lấy được manh mối mà Bùi Như Niệm cần. 

Nội dung manh mối là một chuỗi chữ số chỉ bao gồm hai số 0 và 1.

Chỉ số thông minh của Bùi Như Niệm lại hiếm hoi phát huy một lần nữa, cô lập tức phản ứng: "Hệ nhị phân?"

Khanh Khả Ngôn: "Đúng rồi. Em biết hệ nhị phân sao?"

"Không có." Bùi Như Niệm lắc đầu: "Anh trai em lúc trước học lập trình có nói sơ qua cho em nghe, khó hiểu lắm luôn."

"Đúng là rất khó." Khanh Khả Ngôn nói dối không chớp mắt: "Vậy mà em lại có thể nhìn ra ngay."

Nhân viên chương trình đi theo: …

Hệ nhị phân là kiến thức rất căn bản mà đúng không?

Sau khi thu thập hết bản đồ và manh mối, Bùi Như Niệm đi theo bản đồ hướng dẫn đến chỗ đánh dấu X. 

Cô lại đi vào sâu trong rừng, phát hiện trong không gian tối đến mức giơ bàn tay ra trước mặt cũng không nhìn thấy gì nhưng lại có một luồng ánh sáng cố ý dẫn đường cho họ. 

"Woa, đom đóm!" Nhìn thấy nhiều đom đóm như vậy, Bùi Như Niệm tạm thời vứt nỗi sợ hãi qua một bên nhanh chóng chạy đuổi theo chúng. 

Càng đi về phía trước càng nhiều đom đóm hiện ra khiến hòn đảo vô danh hệt như chốn thần tiên nơi trần gian. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!