[ HR: Ảnh đại diện mới thật đẹp! ]
Thời điểm nhận được tin nhắn này, Đào Tri Việt đang chuyên chú ngồi trước máy tính gõ số hiệu, hôm nay không có thời gian để lướt diễn đàn, phải hoàn thành cho xong công việc còn xót lại trong ngày đã.
Tới gần 11 giờ, Đào Tri Việt cuối cùng cũng hoàn thành xong hết mọi việc xoa xoa bả vai đau nhức, đôi mắt gần như không mở ra được, lúc chuẩn bị đứng dậy đi tắm rửa nghỉ ngơi thì nhìn thấy tin nhắn nằm trong danh sách đã thật lâu chưa đọc.
[ Đào: Vừa rồi đang làm việc.
]
[ Đào: Đó là ảnh tôi chụp ^-^]
HR vẫn như mọi khi mà trả lời nhanh chóng.
[ HR: Đã trễ thế này còn phải làm việc sao? ]
[ HR: Mau đi nghỉ ngơi đi.
]
Đào Tri Việt đương nhiên không chịu thừa nhận việc mình đã phân tâm rồi lười biếng vào ban ngày, cậu có chút xấu hổ mà nói cho qua chuyện.
[ Đào: Công việc hôm nay có hơi bận, ngày mai sẽ không đâu.
]
[ Đào: Còn đường Nam Sơn thì sao, ăn ngon không? ]
[ HR: Ngon lắm, vốn dĩ muốn chia sẻ với em, nhưng bây giờ nói ra thì lại giống như phóng chất độc đêm khuya vậy.
]
[ HR: Cho nên chờ đến ngày mai rồi lại nói.
]
Đối với tốc độ thông thạo từ ngữ thông dụng của, Đào Tri Việt cảm thấy vô cùng vui mừng.
Đáng tiếc bây giờ không thể hợp tình hợp lý mà khích lệ anh ấy nữa.
[ Đào: Được.
]
[ Đào: Vậy tôi đi tắm trước.
]
Chờ đến khi cậu tắm một thân ấm áp, mang theo trạng thái mơ màng sắp ngủ trở lại giường, trong điện thoại đã đầy các tin nhắn của HR.
[ HR: Hôm nay ăn quá nhiều, lần sau nhất định phải kiểm soát bản thân mới được.
]
[ HR: Sắp đến cuối tuần rồi, tuần này trôi qua nhanh quá, bác sĩ Đào có thể nghỉ ngơi cho tốt trong ngày nghỉ rồi.
]
[ HR: Cuối tuần này có một bộ phim tình cảm mới ra mắt, em có muốn xem không? ]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!