Một tiếng sau, một Hoắc Nhiên hoàn toàn mới một mình trở lại Trung tâm Hội nghị và Triển lãm.
Sau khi thay một bộ quần áo nhẹ nhàng thoải mái, Hoắc Nhiên cảm thấy hô hấp cũng thông thoáng hơn rất nhiều.
Đương nhiên, nguyên nhân lớn nhất là hắn không cần mang khẩu trang nữa.
Vừa rồi trong cửa hàng quần áo, Hoắc Nhiên đã lựa chọn một ít bộ quần áo đơn giản phù hợp với phong cách ăn mặc thường ngày của mình, đưa cho nhân viên cửa hàng gói lại rồi cầm một bộ đi thay.
Kết quả mới từ phòng thử đồ đi ra, hắn còn chưa kịp soi gương sửa sang lại tóc tai thì đã bắt gặp ánh mắt tràn ngập ái mộ của Tưởng Nam Thanh.
Tưởng Nam Thanh sau khi ăn trưa xong đã không còn mang khẩu trang, lúc này là trưng ra một khuôn mặt hoàn toàn đỏ: "Hoắc tổng, không ngờ ngài lại có một mặt này."
Hoắc Nhiên đột nhiên thấy đau đầu.
Cả buổi sáng mải miết xã giao, thiếu chút nữa là hắn đã quên mất bản chất thực sự của người trợ lý này rồi.
Không sai, hình tượng của Hoắc Nhiên trong công ty là một tổng tài lạnh lùng và xa cách, hàng ngày mặc tây trang chế tác riêng rất cao cấp, mắt nhìn thẳng, bước đi như gió, giống hệt như lão cha Hoắc Chấn Đông của hắn.
Lúc riêng tư thì hắn không khác gì những chàng trai bình thường, ở nhà cũng sẽ mặc quần đùi xỏ dép lê nấu mì gói.4
Ấn theo cách ẩn dụ sinh động của Hoắc Tư Hàm, người đàn ông lạnh lùng mặc tây trang là lớp da công việc độc quyền của hắn.
Hoắc Nhiên gần đây đang suy ngẫm đến vấn đề này, một vị tổng tài lãnh khốc hình như rất được lưu hành trong giới trẻ, đây có phải là nguyên nhân mà hắn được hàng loạt các gay ưu ái không......?1
Để nhân dịp nào đó, hắn phải hỏi ý kiến bác sĩ Đào một chút.
Không muốn Tưởng Nam Thanh tiếp tục nói tờ lơ, Hoắc Nhiên nhanh chóng quyết định sắp xếp cho cậu ta một đống nhiệm vụ để cậu ta đi làm, cho nên hắn mới một mình đi dạo triển lãm vào buổi chiều.
Đã không còn ai đưa trước đón sau, Hoắc Nhiên mang tâm tình thả lỏng lững thững đi dạo trong các phòng, thỉnh thoảng có một số cô gái mạnh dạn đến hỏi thông tin liên lạc của hắn.
Mặc dù Hoắc Nhiên đều dùng giọng điệu ôn hòa để cự tuyệt, nhưng hắn cũng không cảm thấy phiền, thậm chí còn có chút cảm động.
Ít nhất đều là con gái nha!3
Nghĩ đến đây, Hoắc Nhiên không thể chờ được gửi tin nhắn cho Hoắc Tư Hàm.
[ HR: Trong vòng một tiếng anh được người ta tiếp cận đến bảy lần. ]
[ HR: Trọng điểm: Đều là con gái hết đó. ]
[ HR: Có chút tin tưởng vào sự thẳng tắp của anh trai mình được không? ]2
Sáng nay, sau khi Hoắc Tư Hàm từ chỗ của Hoắc Chấn Đông biết được thế mà ông anh trai mình đã đổi điện thoại di động thì kích động hoảng loạn gửi cho hắn một đống tin nhắn, khuyên hắn đừng bên nhau với đàn ông chỉ vì tò mò, lần trước cô chỉ nói giỡn thôi, thật sự không có ý khuyên hắn làm gay đâu.5
Hơn nữa, Hoắc Tư Hàm còn liên tục gửi cho hắn rất nhiều áng văn chương, phần lớn các tiêu đề đều theo kiểu: "Làm thế nào để biết mình có phải người đồng tính luyến ái không", "Nguồn gốc tâm lý và các dạng của đồng tính luyến ái", "Bạn có thực sự yêu cậu ấy không", "Đây là một con đường tràn ngập gian khó, bạn đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?"
Con ngươi Hoắc Nhiên giật giật:......
Nhưng mà sự quan tâm đến từ cô em gái vẫn khiến Hoắc Nhiên rất hưởng thụ.
Hoắc Tư Hàm lập tức nhắn tin lại, nick name pp của cô bị Hoắc Chấn Đông chế tài, đổi thành một cái tên càng kỳ quái hơn.
[ RT – Mart giết cá mười năm: Anh yên tâm, em sẽ không tạo áp lực cho anh đâu. ]
[ RT – Mart giết cá mười năm: Em chỉ là không muốn trong lúc vô tình khiến anh lầm đường lạc lối thôi. ]7
[ HR: Đừng suy nghĩ tầm phào, anh sao có thể nghe những lời nói vớ vẩn đó của em được. ]
[ HR: RT – Mart là siêu thị đúng không, lần này tên của em lại có ý nghĩa gì đây? ]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!