Mặc dù trước đó đã nghĩ đến sẽ đụng phải người của Hoắc thị ở đây, nhưng Đào Tri Việt không ngờ rằng lại chính là bản thân Hoắc Nhiên sẽ đến.
Sau khi xuyên thư cậu chỉ nhớ được cốt truyện của tiểu thuyết, cũng không biết sự xuất hiện của bất kỳ nhân vật nào trong sách, cho nên mới vô cùng cảnh giác với thế giới bên ngoài.
Bởi vì cậu không biết người mà cậu nên tránh có dáng vẻ trông như thế nào
Đào Tri Việt cũng đã từng tìm kiếm tin tức về Hoắc Nhiên trên internet, nhưng đáng tiếc là không thu hoạch được gì, khi đó Hoắc Nhiên chưa tham gia vào việc kinh doanh ở Hoắc thị nên được bảo vệ rất cẩn thận, ngay cả tên của hắn cũng không bị phát tán trên internet.
Đào Tri Việt chỉ tìm được ảnh của cha Hoắc Nhiên là Hoắc Chấn Đông, Hoắc Chấn Đông gần 50 tuổi, một khuôn mặt vuông vắn mang nét không giận tự uy, có thể nhìn ra được khi còn trẻ là một người đàn ông rất đẹp trai.
Lại kết hợp với sự lạnh lùng âm trầm của Hoắc Nhiên trong tiểu thuyết, Hoắc Nhiên trong đầu của Đào Tri Việt có hình tượng là một tổng tài bá đạo lãnh khốc thô bạo kinh điển.5
Mặc dù là vì bảo vệ "Đào Tri Việt" nên dẫn tới tàn tật, cũng là sau khi bị "Đào Tri Việt" vứt bỏ nên tính tình của Hoắc Nhiên mới biến đổi lớn như thế, nhưng trong cuốn tiểu thuyết này thì hết 99% là miêu tả câu chuyện tình yêu của của đại lão Hoắc Nhiên tàn tật lãnh khốc cùng với vai chính thụ Thẩm Niệm rồi, khiến cho Đào Tri Việt đã hoàn toàn bị tẩy não bởi những gút mắt máu chó này rất khó tưởng tượng được tính cách hiện tại của Hoắc Nhiên là như thế nào.
Hôm nay cậu sẽ nhìn thấy Hoắc Nhiên sao? Hoắc Nhiên sẽ giống như trong tiểu thuyết mà nhất kiến chung tình với cậu sao?2
Đào Tri Việt yên lặng đứng đó, suy nghĩ quay cuồng.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí xung quanh cậu dường như ngưng trệ.
Cậu và "Đào Tri Việt" trong nguyên tác không phải là cùng một người, ít nhất thì cậu không vì người yêu lâm vào tình trạng khốn khó mà bỏ đi, đặc biệt là dưới tình huống đối phương vì bảo vệ chính cậu mà bị thương nặng.
Đào Tri Việt cũng hoàn toàn không cảm thấy rằng mình sẽ đem cái bản mặt dày này về hòa giải chỉ vì người yêu cũ thừa kế công việc kinh doanh của gia đình.
Cho nên dù cậu có cùng với Hoắc Nhiên yêu nhau, thì hẳn là cậu sẽ không một đường lưu lạc dẫn đến kết cục tự sát ảm đạm như nguyên chủ.
Trải qua này một năm thử nghiệm, Đào Tri Việt chắc chắn rằng cốt truyện sẽ không khống chế tư duy và lời nói của cậu, cũng không cưỡng chế cậu đi theo tình tiết của tiểu thuyết gốc, cậu có thể tự do đi đến bất cứ nơi nào mà mình muốn, sẽ không cần không làm chủ được bản thân.1
Nhưng cốt truyện cũng sẽ dùng một phương thức hợp tình hợp lý, cố gắng đưa tất cả các nhân vật trở về đúng quỹ đạo của cuốn tiểu thuyết.
Chẳng hạn như chuyện Tiết Hoa Xán châm ngòi khiến CEO cho rằng cậu muốn từ chức, sau khi rút kinh nghiệm xương máu, vị CEO này đã khai phá tâm tư muốn phát triển ý tưởng ban đầu, lại bởi vì có chất xúc tác là HR, cuối cùng Đào Tri Việt tình nguyện chủ động xuất hiện tại buổi triển lãm ở Tấn Bắc.
Rồi ví dụ như Hoắc thị đã đầu tư tiền khắp nơi trong giới trò chơi này đã cử người đến buổi triển lãm ở Tấn Bắc, có lẽ sự hứng thú nồng đậm của Hoắc thị đối với ngành công nghiệp game trong gần một năm nay là do người thừa kế trẻ tuổi này dựng lên, cho nên chuyện hắn tự mình đến đây đàm phán là hết sức bình thường.
Mọi thứ đều diễn ra một cách tự nhiên, không hề có một chỗ quái lạ nào.
Có một bàn tay to vô hình từ một nơi xa, khéo léo dệt nên vận mệnh của bọn họ.
Đây chính là điều mà Đào Tri Việt lo lắng nhất, cũng là nguyên nhân khiến cậu cố gắng tránh khỏi Hoắc Nhiên.
Nếu cậu và Hoắc Nhiên yêu nhau thì vụ tai nạn xe cộ kia nhất định sẽ phát sinh, bởi vì chỉ có như vậy thì Hoắc Nhiên mới có thể hoàn toàn biến thành một "Đại lão lãnh khốc tàn tật", do đó cùng mới tương ngộ với Thẩm Niệm và cứu rỗi lẫn nhau.
Đào Tri Việt không muốn đặt mình dưới sự uy hiếp của một vụ tai nạn xe hơi có thể ập đến bất kỳ lúc nào, càng không hy vọng Hoắc Nhiên vẫn còn đang khỏe mạnh và nguyên vẹn bởi vì đó mà trở thành một người tàn tật.
Cho dù hiện tại cậu vẫn tràn đầy kháng cự và sợ hãi với một Hoắc Nhiên chưa từng gặp mặt, thì cậu cũng không hy vọng đối phương gặp chuyện ngoài ý muốn vì sự xuất hiện của chính cậu.5
Còn sau này sẽ xảy ra những chuyện gì, một Hoắc Nhiên khỏe mạnh không lãnh khốc sẽ sinh ra tình cảm như thế nào với nhân vật chính thì không phải là chuyện mà Đào Tri Việt nên quan tâm.
—— nếu, nếu như cậu thực sự có thể tránh khỏi sự chú định giáng lâm của cốt truyện.
Đào Tri Việt phục hồi lại tinh thần, sau lưng đã sớm đầy mồ hôi lạnh, cái cảm giác hư vô trống rỗng lại một lần nữa đánh ập tới.
Những người đi ngang qua kỳ quái nhìn cậu, nhưng lòng bàn chân cậu cứ như bị cắm rễ vậy, không cách nào nhúc nhích.
Đào Tri Việt hít một hơi thật sâu, khiến bản thân mình bình tĩnh lại, cậu nhắm chặt hai mắt, tuyệt vọng nhớ lại những thứ đã xảy ra trong những ngày nay.
Hơi thở gấp gáp được chôn trong lớp khẩu trang, oxy đang dần dần biến mất.
Cậu ngửi thấy hương thơm của thịt bò được nấu chậm trong đêm khuya, nghe thấy tiếng nói cười của các đồng nghiệp đang chen chúc nhau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!