Chương 16: Ám Muội

Lý Cảnh Phong khẽ nhếch môi, ý cười càng thêm thâm trầm nhìn người đang co rúc trước mặt.

Chỉ cần anh vươn tay liền có thể ôm cô vào trong ngực mình.

Ngày đó dám tính kế anh, còn muốn ôm con bỏ trốn anh tưởng lá gan của cô rất lớn, thì ra cũng chỉ là một con thỏ.

Ở góc này anh có thể nhìn thấy hai tai cô đang đỏ ửng vô cùng đáng yêu.

"Em nói xem tôi muốn làm gì?"

Anh đưa tay xoa nhẹ vành tai cô, đột nhiên bị người khác động vào chỗ nhạy cảm Trần Tuyết giật bắn cả mình.

Trong lòng cô dâng lên một cảnh báo, nó nói cho cô biết bây giờ cô đang rơi vào nguy hiểm, người đàn ông này chính là một con sói đội lốt người.

Nhìn thấy dục vọng trong đôi mắt kia, cô không kiềm được mà khẽ run.

"Anh...! chẳng phải...! anh lúc trước từng nói không thích tôi sao?"

"Lúc trước không thích không có nghĩa là bây giờ và sau này sẽ không thích. Hơn nữa Niệm Tuyết chúng ta là vợ chồng hợp pháp."

Niệm Tuyết đây là lần đầu tiên cô nghe thấy người này gọi tên cô, dịu dàng như vậy ái muội như vậy, cô có chút choáng váng.

Lý Cảnh Phong ngừng một lác lại cúi sát người hơn, khoảng cách của cả hai đột nhiên bị kéo gần đến mứ, c cô có thể nhìn thấy rõ từng sợi lông mi cong vút của anh.

Hô hấp như ngưng trệ, bầu không khí trở nên vô cùng ám muội.

Trần Tuyết không thể cúi đầu, không thể cử động chỉ có thể nhìn chằm chằm gương mặt đang phóng đại trước mắt mình.

Tim cô đập liên hồi, xưa nay sức chống cự của cô với cái đẹp vô cùng yếu ớt, giờ phút này cho dù biết nguy hiểm cận kề nhưng cô không thể dời mắt được anh.

"Em nói xem chồng em có nhu cầu cần giải quyết phải làm sao? Tôi cũng không thể ăn chay mãi được."

Đây là ám chỉ cô phải thực hiện nghĩa vụ vợ chồng sao.

Không được có đánh chết cô cũng không làm, sống 25 năm cô còn chưa có mảnh tình nào vắt vai đâu, tuyệt đối không thể rơi vào tay tên chó sói này được, Trần Tuyết lập tức bước ra khỏi cơn um mê, chút nữa thôi là cô đã bị sắc đẹp cám dỗ, thật là quá nguy hiểm.

Cô nở một nụ cười tự cho là tiêu chuẩn nhất nhìn Lý Cảnh Phong.

"Nếu anh muốn giải quyết nhu cầu có thể ra ngoài tìm người. Anh yên tâm tôi rất rộng lượng sẽ không tính toán. Nếu muốn kết hôn luôn cũng không sao, chỉ cần nói trước với tôi một tiếng là được."

Lý Cảnh Phong nghe được câu này thì ý cười trên mặt vụt tắc.

Theo sau đó là một cơn thịnh nộ từ đáy lòng muốn bùng lên.

Hai tay anh siết chặt thành quyền.

Nếu không phải anh còn chút lý trí thật sự muốn bóp chết cô.

Trần Tuyết bị ánh mắt kia của anh doạ sợ.

Cô có thể nhìn ra nếu bây giờ cô còn nói một câu tương tự như vừa rồi nữa, anh nhất định sẽ giết cô ngay lập tức.

Cô sợ hãi gương mắt nhìn anh.

"Trần Niệm Tuyết em xem tôi là loại người gì hả?"

Nhìn thấy đôi mắt đỏ ửng của cô anh có chút đau lòng.

Anh đúng là ván đầu mà, rãnh rỗi khi không lại đi chọc cô làm gì, cuối cùng người tức chết lại là bản thân mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!