Chương 29: Tình yêu nồng nhiệt và mối tình đầu

Ăn xong bát mì chay, Khâu Sảng quét mã thanh toán. Khi bước ra cửa thấy có một gian hàng bán đồ ăn vặt chay, Tần Noãn Phong dừng lại chọn vài gói rồi không khách sáo ra hiệu cho Khâu Sảng: "Em trả tiền đi."

Là người nắm quyền tài chính trong nhà, Khâu Sảng chẳng hề do dự mà làm theo. Nhưng Tần Noãn Phong vẫn chưa mua sắm xong, anh ấy lại tiến vào cửa hàng quà lưu niệm trong chùa, chọn vài chiếc túi thơm cầu bình an rồi cũng để Khâu Sảng thanh toán.

"Còn gì nữa không?" Khâu Sảng thấy Tần Noãn Phong có vẻ rất quen thuộc mấy chuyện này, nhưng khi nghĩ đến việc thỉnh thoảng anh ấy sẽ đọc "Bát Nhã Tâm Kinh" và "Kinh Kim Cương" thì cảm thấy anh ấy biết nhiều như vậy cũng hợp lý.

Tần Noãn Phong nhét chiếc túi thơm thêu chữ "Bình an" và "Sức khỏe" vào tay cô ấy: "Mồng một tháng sau, nhớ đến đây thắp hương đầu tiên."

"Anh đi hay em đi?" Khâu Sảng không muốn đi cho lắm.

Tần Noãn Phong vốn đã dịu hơn một chút, nhưng nghe xong câu này anh ấy lại bực mình hỏi trở về: "Em nói xem?"

Khâu Sảng không dám nói thêm gì nữa.

"Đến lúc đó, chúng ta cùng đi." Tần Noãn Phong không muốn nổi giận với cô ấy nữa nên đi trước ra tìm xe.Về đến nhà, Tần Noãn Phong còn cẩn thận nấu một nồi nước ngải cứu, dùng băng gạc lọc hết bã và cành lá rồi đổ nước ngải cứu xanh mướt vào trong bồn tắm lớn.

"Cái này... sẽ không nhuộm màu chứ?" Khâu Sảng ngại không dám bước chân vào.

Tần Noãn Phong khuấy đều nước xanh: "Không đâu, nhanh vào ngâm đi."

"Anh chắc chứ?" Khâu Sảng vẫn còn lưỡng lự.

Tần Noãn Phong kéo cô ấy lại: "Em tự vào hay để anh đẩy em vào, chọn một đi."

"Em tự vào." Khóe miệng Khâu Sảng co giật, nhưng chẳng còn cách nào đành ngoan ngoãn ngồi vào bồn tắm, ngâm mình trong làn nước xanh.

Tần Noãn Phong ngồi xổm xuống, chống tay lên mép bồn hỏi: "Sao rồi, có cảm giác gì không?"

Khâu Sảng cảm nhận một chút: "Không có gì cả."

"Vậy thì ngâm thêm chút nữa." Tần Noãn Phong vẫn kiên quyết cho rằng ngâm nước ngải cứu rất có tác dụng.

Hai người cứ thế im lặng trong chốc lát, cuối cùng Khâu Sảng lên tiếng đuổi người: "Noãn Phong, hay anh ra ngoài trước đi, để em tự ngâm một lát."

Tần Noãn Phong nhìn cô ấy chằm chằm: "Tại sao anh phải ra ngoài, chẳng lẽ em còn sợ anh nhìn?"

"…" Đúng là có hơi sợ thật, Khâu Sảng cảm thấy bầu không khí này cứ là lạ, bình thường cô ấy luôn tắm một mình, tắm xong thì về phòng ngủ. Hôm nay đột nhiên phải ngâm mình trong bồn tắm, lại còn có thêm một người ngồi cạnh, cô ấy thấy toàn thân không được tự nhiên lắm.

Ngâm khoảng mười phút, Tần Noãn Phong giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ: "Ra đi, tắm qua nước sạch."

Khâu Sảng lúng túng: "Hay anh ra ngoài trước đi."

"Trên người em có bao nhiêu nốt ruồi ở vị trí nào anh đều biết rõ ràng, còn có gì mà không thể nhìn chứ, đừng lãng phí thời gian nữa, mau ra đây." Tần Noãn Phong đã chuẩn bị sẵn khăn tắm.

Nghe vậy Khâu Sảng nhanh chóng kéo rèm, mở vòi hoa sen tự mình tắm lại.

Tần Noãn Phong quấn khăn tắm cho cô ấy: "Đợi chút, phải sấy khô tóc."

"Ồ." Khâu Sảng ngoan ngoãn phối hợp với anh ấy.

Sấy khô tóc xong, Tần Noãn Phong bảo cô ấy đi ngủ trước, còn mình thì ở lại dọn dẹp phòng tắm.

Anh ấy nhặt những sợi tóc trên lưới lọc, xả nước ngải cứu trong bồn tắm, cất máy sấy tóc và các sản phẩm chăm sóc da về chỗ cũ. Sau khi dọn xong mấy thứ lặt vặt này, Tần Noãn Phong cũng rửa mặt súc miệng trước khi đi ngủ. Anh ấy ném quần áo vừa thay vào máy giặt rồi vào phòng ngủ.

Nằm xuống giường, Tần Noãn Phong tiện tay vỗ nhẹ người bên cạnh: "Này, em ngủ chưa?"

Khâu Sảng chỉ lộ ra cái đầu xù, cô ấy quay người lại bối rối nhìn Tần Noãn Phong.

Tần Noãn Phong cố tình mặc một chiếc áo cổ thấp, dưới ánh đèn bàn chiếu rọi, làn da trắng mịn và xương quai xanh của anh ấy tràn đầy quyến rũ. Chỉ thoáng nhìn qua, trong mắt Khâu Sảng chợt sáng lên. Ánh mắt cô ấy dần dần di chuyển lên trên, chú ý đến gương mặt của Tần Noãn Phong.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!