Nhìn Tô Yên thêu xong thành phẩm, Giang Cảnh Xuyên cũng là kinh ngạc không thôi, hắn quan sát nửa ngày, nhìn về phía Tô Yên nói: "Bây giờ anh phát hiện nhà em còn
thật là coi em như là tiểu thư khuê các mà bồi dưỡng a, viết được một
tay chữ tốt không nói, thế nhưng còn biết cái này."
Tô Yên
biết nguyên thân không thể biết mấy thứ này, nếu như nguyên thân biết,
như vậy bên trong những thứ của cô ấy không thể không có mấy thứ này,
cho dù cô biết người ở đây rất không có khả năng tin tưởng chuyện mượn
xác hoàn hồn, bất quá vẫn là không cần dẫn tới hoài nghi không cần
thiết, cô suy nghĩ một chút, trả lời: "Cũng không phải là tận lực đi
học, người trong nhà không chừng đều không có phát hiện, là sau này có
hứng thú bản thân mới đi học."
Đứa nhỏ ở đây chỉ cần trong
nhà có điều kiện, sẽ giống như Giang Tinh Tinh đi học đại học, nguyên
thân cũng học đại học, trong mấy năm đó, cô ấy cũng không phải ở trong
nhà, cho nên nói cô học trong mấy năm đó, cũng sẽ không có người hoài
nghi.
Giang Cảnh Xuyên đổi một bộ giọng nói, trêu đùa: "Vậy
xem ra về phương diện này em vẫn là rất có thiên phú, hi vọng về sau có
thể di truyền cho con gái chúng ta đi."
Bây giờ Tô Yên đối
với đứa nhỏ đã không có bài xích như vậy, cũng sẽ không tận lực tránh né vấn đề này, thế là cười trả lời: "Làm sao anh biết về sau chúng ta sẽ
sinh con gái, nếu như là con trai thì sao?"
Thời đại này có
một điểm Tô Yên đặc biệt thưởng thức, đó chính là tuy rằng không có biện pháp hoàn toàn làm được nam nữ bình đẳng, nhưng chí ít đã có không ít
người đã vứt bỏ tư tưởng trọng nam khinh nữ.
Giống như cô ở
thời đại kia, người trong gia đình lớn khá giả còn tốt một chút, sinh
con gái cũng chiếu dạng quý giá mà nuôi, nếu như là người nhà bình
thường nghèo khó vậy thì không giống, con gái cơ bản là coi như nha đầu
làm việc nặng mà nuôi, có một vài gia đình bởi vì quá thiếu tiền thậm
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!