Chương 29: (Vô Đề)

Khi Hồ Hàng đến căn hộ Trầm Bồi Nhiên tìm hắn, chỉ thấy chai bia trên đất, đến gần vừa nhìn, thiếu chút nữa đem cơm đêm qua phun ra ngoài, mùi vị thật sự quá khó ngửi.

Hắn ngồi chồm hổm xuống, đẩy đẩy Trầm Bồi Nhiên, hô: "Bồi Nhiên, cậu mau tỉnh, mau tỉnh lại, hôm nay phải đi làm."

Lúc này Trầm Bồi Nhiên đã tỉnh rượu hơn phân nửa, cực kỳ mất sức mở mắt ra, thấy là Hồ Hàng, thấp giọng mắng một câu, trở người lại chuẩn bị tiếp tục ngủ.

"Xin lỗi, người anh em, ba mẹ cậu cũng đã gọi điện thoại đến chỗ của tôi." Nói xong Hồ Hàng liền kéo Trầm Bồi Nhiên đến phòng tắm, nhét hắn vào trong bồn tắm, trực tiếp cầm lấy vòi hoa sen liền hướng trên người hắn vung nước lạnh.

Trầm Bồi Nhiên giật mình một cái, vốn là mở mắt ra muốn mắng người, nhưng thấy là Hồ Hàng, cũng không lên tiếng, hắn hất mặt âm thanh có chút khàn khàn, "Anh đi ra đi, tự tôi tắm rửa."

Thấy Trầm Bồi Nhiên khôi phục bình thường, không còn bộ dạng say rượu chút nào, Hồ Hàng cũng yên tâm, đem vòi hoa sen ném ở trên mặt đất, thở dài: "Cậu tắm rửa xong gọi điện thoại cho ba mẹ cậu đi, cũng không biết cậu làm sao nữa, tôi đi mua cho cậu chút bữa sáng."

Hơn mười phút đồng hồ sau, Hồ Hàng xách bữa sáng trở về, thấy Trầm Bồi Nhiên đã mặc chỉnh tề, đang làm tổ ở trên ghế sofa ngẩn người, hắn đi tới, thấy đức hạnh này của Trầm Bồi Nhiên liền bực bội, mắng: "Tới cùng là cậu xảy ra chuyện gì a, mấy ngày nay cũng vậy, tâm tư cũng không biết bay ở đâu đi, Bồi Nhiên, cậu không thể cứ đần độn như vậy."

Trầm Bồi Nhiên không nói chuyện, cả mí mắt cũng không có nâng một chút.

"Nghĩ cũng không cần nghĩ, khẳng định cậu lại là bởi vì Tô Yên, Bồi Nhiên, cậu thật một vừa hai phải thôi, dưới gầm trời này con gái tốt còn nhiều, không chỉ có một mình Tô Yên, cậu đừng trách tôi nói chuyện khó nghe, người ta bây giờ cũng là phụ nữ có chồng, cậu hấp tấp là có ý gì? Nhất định muốn Giang Cảnh Xuyên đem nhà cậu lăn qua lăn lại đến phá sản có phải cậu mới vui hay không?

Không nói cái khác, cậu còn biết mình gọi là gì sao, ngày nào đó cậu làm mất quyền thừa kế, cậu ngồi chờ người anh tốt cùng cha khác mẹ đó của cậu chế giễu đi!" Hồ Hàng kỳ thật cũng rất chịu không nổi Trầm Bồi Nhiên như vậy, lần một lần hai, nửa tháng một tháng như vậy thì cũng thôi, hắn liều mình bồi quân tử uống rượu cũng không sao cả, nhưng cả ngày nhìn bộ dạng bạn tốt suy sút như vậy, thật là trong lòng nghẹn cực kỳ.

Trầm Bồi Nhiên đột nhiên thấp giọng mở miệng: "Ngày hôm qua tiệc sinh nhật ông ngoại Tiểu Yên, là Giang Cảnh Xuyên cùng cô ấy đi."

"Ôi chao?" Hồ Hàng sững sờ.

"Tôi coi vòng bè bạn của Tần Huyên, Hồ Hàng, anh không hiểu rõ cô ấy với tôi mà nói có bao nhiêu quan trọng, nói với anh câu khoét tim, tôi cảm thấy cho dù tôi kế thừa Trầm gia, từ này về sau nếu là mất cô ấy, cũng không có tư vị gì." Mãi đến bây giờ, Trầm Bồi Nhiên mới phát hiện ý nghĩa của Tô Yên đối với hắn.

Hồ Hàng dựa vào một tiếng, hiển nhiên mười phần không thể lý giải lời này, "Cậu không phải thế đi? Nhưng bây giờ Tô Yên cũng không phản ứng cậu, cậu có thể làm sao? Có phải là muốn đợi cô ấy ngày nào đó sinh đứa nhỏ cậu mới chết lòng hay không a?"

Trầm Bồi Nhiên vừa nghe lời này tròng mắt cũng ảm đạm, hắn lắc đầu, "Tôi chỉ muốn biết vì sao cô ấy đối với tôi như vậy, tới cùng là tôi làm sai cái gì."

"Cậu mất trí nhớ sao?" Hồ Hàng không chút lưu tình châm chọc, "Sự việc Gia Du cậu đã quên? Bồi Nhiên, thôi đi, nếu Tô Yên vẫn là độc thân, tôi khẳng định ủng hộ cậu, nhưng cô ấy không phải, bây giờ cũng không phản ứng ậu, cậu còn ba ba cái gì?"

Trước kia Hồ Hàng sẽ không như vậy, bây giờ hắn cũng nhịn không được, nhìn anh em nhà mình bộ dáng cả ngày ma quỷ liền bực bội, trong lúc nhất thời nói chuyện cũng không bận tâm nhiều nữa.

"Không, không phải như vậy." Trầm Bồi Nhiên kiên định nhìn Hồ Hàng, môi cũng nhếch, "Tiểu Yên không phải người như thế, ngay từ đầu tôi cũng cho rằng là cô ấy tức giận, bây giờ không phải, cô ấy là thật lòng muốn cùng tôi cắt đứt, tôi không tin cô ấy là vì Gia Du, khẳng định có nguyên nhân khác tôi không biết, cho dù muốn tôi chết lòng, cũng phải để tôi hiểu được."

Xác thực, khi vừa bắt đầu là bị phẫn nộ còn có thương tâm làm váng đầu, bây giờ hắn cũng đầy tỉnh táo lại, hắn cùng Tô Yên từ lúc trung học phổ thông liền quen biết, hắn cảm thấy mình vẫn là đủ hiểu rõ người này, xác thực Tô Yên sẽ nháo chút tính tình, nhưng cô tuyệt đối sẽ không ngay cả lý do cũng không có cứ như vậy cùng hắn cắt đứt, cho dù giữa hắn và cô không phải là người yêu, cũng đã từng là bạn bè thân thiết, cô không đến mức tuyệt tình như vậy, trừ phi là phát sinh chuyện gì hắn không biết.

Hắn cho dù chết cũng muốn hiểu được một chút, chí ít để hắn biết, ngoài Gia Du, hắn còn làm chuyện gì thương tổn cô.

"Cậu muốn làm gì?" Thấy Trầm Bồi Nhiên suy nghĩ còn tính là rõ ràng, tâm tình cũng không có quá mức kịch liệt, Hồ Hàng cũng tỉnh táo lại, hỏi.

Trầm Bồi Nhiên suy nghĩ một chút nói: "Bây giờ gọi điện thoại cô ấy cũng không nhận, tôi cũng không biết có thể đến đâu tìm cô ấy, cho nên tôi nghĩ thông qua Vạn Dập tìm cô ấy."

"Đây cũng là biện pháp, vừa vặn cậu có thể cùng Vạn Dập nghe ngóng một chút, quan hệ cô ta cùng Tô Yên tốt như vậy, khẳng định là biết một vài chuyện." Nếu như nói ngay từ đầu Hồ Hàng cũng cho rằng là Tô Yên đang cáu kỉnh, bây giờ hắn cũng không nghĩ như vậy, một cử chỉ, một hành động Tô Yên công khai làm chính là không muốn tiếp tục cùng Trầm Bồi Nhiên có quan hệ gì, vì phòng ngừa anh em nhà mình vẫn bị treo như vậy, hắn cũng ủng hộ hắn ta đi hỏi cho rõ ràng.

Vốn là Vạn Dập muốn chủ động tìm Trầm Bồi Nhiên, nhưng bất đắc dĩ khoảng thời gian này còn đang bận rộn, liền gác việc này lại, tuyệt đối không có nghĩ đến hắn thế nhưng chủ động tìm tới cửa.

Vừa vặn cũng đến giờ cơm, Vạn Dập liền mang Trầm Bồi Nhiên đến vùng phụ cận công ty tùy tiện tìm nhà hàng gia đình ăn cơm, vừa ngồi xuống chọn xong món ăn sau đó, Vạn Dập liền đơn giản nói thẳng, "Ngày đó anh gọi điện thoại cho tôi sau đó tôi liền đi tìm Tiểu Yên."

Trầm Bồi Nhiên còn ở trong lòng công tác chuẩn bị lời muốn nói, vừa nghe Vạn Dập nói như vậy, vội vàng truy vấn nói: "Ừ, sau đó thì sao?"

Thấy Trầm Bồi Nhiên lưu ý như vậy, Vạn Dập cũng không tốt trực tiếp liền đem chuyện Tô Yên nói nói ra, cô suy nghĩ một chút, hỏi: "Trầm Bồi Nhiên, anh thật thích Tiểu Yên sao?"

"Đó là đương nhiên!" Trầm Bồi Nhiên không hề nghĩ ngợi chém đinh chặt sắt nói.

Cái này còn hoài nghi sao? Tâm ý của hắn đối với Tô Yên thực sự không thể thật hơn.

"Nhưng tôi không cảm thấy như vậy." Kỳ thật bộ dạng Vạn Dập rất thanh tú, mang một cặp kính đen, cả người rõ ràng thanh mát, nhưng vẻ mặt đều rất nghiêm túc, "Đương nhiên, không phải tôi muốn phê phán anh, chỉ là làm bạn tốt của Tiểu Yên, có chút chuyện tôi cảm thấy vẫn là muốn nói, anh còn nhớ kỹ không, hồi năm hai đại học, có một lần Tiểu Yên ăn xoài bị mẫn cảm, kỳ thật khi đó rất nghiêm trọng, chúng tôi đều theo cậu ấy vào bệnh viện, cậu ấy điện thoại cho anh, anh nói anh có chuyện, khi đó anh không có tới, tuy rằng sau chuyện đó anh mua quà cho Tiểu Yên, cũng đối với cậu ấy quan tâm đầy đủ, nhưng từ khi đó bắt đầu, tôi liền đối với anh rất bất mãn."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!