Giang Cảnh Xuyên đang do dự, trong lòng hắn là không quá muốn nói việc này với Tô Yên, chính là không muốn để cô biết Trầm Bồi Nhiên gọi điện thoại tới, bởi vì một việc như vậy cơ hồ cả một buổi tối Giang Cảnh Xuyên cũng ngủ không ngon, nói là ở vào trạng thái người trời giao chiến cũng không quá đáng.
Sáng sớm, khi Tô Yên tỉnh lại xuống lầu, Giang Cảnh Xuyên đang ngồi ở bàn ăn dưới lầu đọc báo, cô đi tới, ngồi xuống chỗ đối diện hắn.
"Vừa rồi Tinh Tinh gọi điện thoại tới nói hẹn em đi dạo phố." Tô Yên vừa húp cháo vừa nói.
Giang Cảnh Xuyên gật đầu, nghĩ đến cái gì lại dặn dò: "Em mang theo thẻ, cùng Tinh Tinh ra ngoài chơi."
Sau khi kết hôn, cũng mặc kệ Tô Yên vui hay không vui, hắn đem thẻ phụ của hắn cho cô, cho dù tình cảm như thế nào, khẳng định là phải nuôi bà xã, trước giờ Tô Yên sẽ không động tấm thẻ đó, ngược lại một đoạn thời gian trước lại dùng một khoản, lúc này Giang Cảnh Xuyên lại đặc biệt nhắc nhở một lần.
Tô Yên không quá coi trọng tấm thẻ đó, cùng dì Vương đi dạo phố mấy lần, cô không biết trong thẻ có bao nhiêu tiền, nhưng còn cảm thấy giống như mặc kệ shopping thế nào cũng dùng không hết.
"Biết rồi, đúng rồi, ngày hôm qua là có chuyện gì?" Tâm trạng rời giường của Tô Yên không phải nghiêm trọng bình thường, ngày hôm qua giận trừng Giang Cảnh Xuyên một hồi lâu, cô cũng không phản ứng hắn, lật người tiếp tục ngủ, lúc này mới nghĩ tới, ngày hôm qua hắn dường như là không vui?
Sắc mặt Giang Cảnh Xuyên có chút mất tự nhiên, ho nhẹ một tiếng, "Không có gì." Bây giờ dì Vương cùng quản gia đều ở bên cạnh, kêu hắn làm sao nói không biết ngượng? !
"... À." Tô Yên cũng không lại hỏi tới, tiếp tục cúi đầu nghiêm túc ăn bữa sáng.
Nhìn bộ dạng Tô Yên, Giang Cảnh Xuyên vẫn là quyết định nói cho cô, hắn không có kinh nghiệm tình yêu gì, nhưng mặc kệ là nói trong tình yêu hay là hôn nhân, đều phải học được tôn trọng người khác, hắn nhận điện thoại của cô, cho dù người gọi điện thoại là ai, nội dung nói chuyện là gì, hắn cũng phải chuyển đạt cho cô.
Sau khi ăn xong bữa sáng, Giang Cảnh Xuyên đối với Tô Yên nói: "Em đi chỉnh trang một chút, anh đưa em đến chỗ Tinh Tinh."
"Hôm nay anh rảnh à?" Tô Yên có chút kỳ lạ, bình thường Giang Cảnh Xuyên cũng là sớm ăn xong bữa sáng liền đi làm, hôm nay lại có thời gian đưa cô đi tìm Giang Tinh Tinh? Tại sao lại kỳ quái như thế, sẽ không phải là có lời muốn nói với cô đi?
Giang Cảnh Xuyên gật đầu: "Ừ, em đi chuẩn bị một chút." Đúng như Tùy Thịnh nói như vậy, Vương Tư Kỳ có thể lật lên sóng gió hay không toàn bộ nhìn thái độ hắn, trái lại cũng một dạng, chuyện Trầm Bồi Nhiên, tất cả đều nhìn thái độ Tô Yên.
Tuy rằng hắn ham muốn chiếm hữu mãnh liệt, nhưng cũng muốn nhìn xem Tô Yên tới cùng là nghĩ thế nào, hắn không hi vọng bị động chẳng hay biết gì.
Nhìn thái độ Giang Cảnh Xuyên liền không đúng, Tô Yên lo sợ bất an lên lầu thay quần áo trang điểm, nghĩ tới hôm nay muốn dạo phố, liền chọn một đôi giày đáy bằng mềm, sau khi trang điểm xong xuống lầu cùng Giang Cảnh Xuyên đi garage.
Đầu óc Tô Yên xoay chuyển thật nhanh, gần đây cô không có làm sai chuyện gì a, không ra cổng trước không bước cổng trong, biểu hiện cũng rất không tệ, ngày hôm qua còn cùng Giang Cảnh Xuyên ngọt ngọt ngào ngào đâu, có thể làm Giang Cảnh Xuyên nghiêm túc như vậy trên cơ bản cũng không có chuyện gì khác, hoặc là trong nhà cô xảy ra chuyện, hoặc là... Chính là chuyện Trầm Bồi Nhiên.
Nếu như là chuyện trong nhà cô, khẳng định sẽ có người gọi điện thoại cho cô, cho nên điểm này cơ bản có thể loại bỏ, khả năng rất lớn là bởi vì Trầm Bồi Nhiên.
Tô Yên hận không thể kêu rên một tiếng, ông trời thuần túy là nhìn cô quá thư thái đặc biệt thiết kế một màn ngăn trở để cô cảm thụ, bản thân cô đang còn phiền não vì việc làm sao giải quyết quan hệ với Trầm Bồi Nhiên, bây giờ còn không biết là xảy ra chuyện, tóm lại khẳng định không phải chuyện tốt, vẻ mặt Tô Yên có chút suy yếu.
Xong rồi, cũng không còn tâm tình shopping.
Chờ sau khi ra khỏi khu biệt thự, Giang Cảnh Xuyên ngừng xe tại ven đường thanh tĩnh, hắn quay cửa kính xe xuống, không khí sáng sớm phá lệ trong lành, thoáng giảm đi buồn bực trong lòng, chờ công tác chuẩn bị tốt một hồi sau đó, hắn mới trầm giọng chậm rãi nói: "Ngày hôm qua điện thoại di động em kêu, em lại ngủ, anh liền giúp em nhận điện thoại..."
Trong lòng Tô Yên lộp bộp một tiếng, nghĩ cũng không cần nghĩ, khẳng định là Trầm Bồi Nhiên gọi tới!
Ông trời đây là đang chơi cô a! Trầm Bồi Nhiên buổi tối gọi điện thoại cho cô, có thể không làm người hiểu lầm sao!
Xong rồi xong rồi xong rồi! Cô nên giải thích thế nào mới tốt!
Giang Cảnh Xuyên lại không có cho Tô Yên thời gian tiếp tục suy nghĩ, hắn liếc cô một cái, "Nội dung cụ thể anh không nói, cũng không muốn nói, việc này anh cũng không nghĩ giấu em, Tiểu Yên, anh tin tưởng em sẽ xử lý tốt việc này, cho nên anh sẽ không nhúng tay."
Tô Yên cũng không muốn châm chọc hắn, nói cái gì không nhúng tay, vậy vẫn nhìn chòng chọc cô làm gì? Còn không phải hi vọng cô có thể tỏ thái độ thề thốt cái gì sao.
Bất quá cô không có nghĩ đến Giang Cảnh Xuyên thế nhưng sẽ nói việc này cho cô, hắn vốn có thể giấu không nói.
Chuyện Vương Tư Kỳ làm Tô Yên có lòng cảnh giác nhất định, cô phát hiện có thể bằng năng lực chính cô, căn bản bây giờ không thể xử lý tốt quan hệ cùng Trầm Bồi Nhiên, bởi vì cô đã đáp ứng Giang Cảnh Xuyên, về sau không gặp hắn ta, cô là muốn làm đà điểu, nhưng nếu như về sau Trầm Bồi Nhiên ba ngày hai bữa gọi điện thoại tới vào buổi tối như vậy, cái này không thể nghi ngờ là đang tiêu hao tin tưởng cùng kiên nhẫn của Giang Cảnh Xuyên, cô không muốn đặt chính mình vào vị trí bị động như vậy.
Chuyện Trầm Bồi Nhiên cô là tránh không được, Giang Cảnh Xuyên cũng đều biết, cô lại lề mà lề mề như vậy, rất có thể sẽ chôn tai họa ngầm, bây giờ chính là phải chiếm giữ tiên cơ, cô muốn khi Giang Cảnh Xuyên đối với việc này còn có kiên nhẫn, đem phiền não của mình nói cho hắn nghe, như vậy sau đó cho dù có người có lòng muốn cầm chuyện Trầm Bồi Nhiên làm đá kê chân, cô cũng không sợ, bây giờ quan trọng nhất là đem Giang Cảnh Xuyên kéo lại giúp đỡ.
Cô tin tưởng, hắn hẳn là vui vẻ giúp đỡ.
Ở trong lòng Tô Yên yên lặng nói lời xin lỗi với nguyên thân, cô không phải người tâm địa thiện lương, vì đạt tới mục đích của mình, thông thường cũng sẽ không quan tâm người khác sống chết, chỉ là bây giờ chiếm cứ thân thể nguyên thân, đã là may mắn lớn trên đời, cho nên trong lòng khó tránh sẽ mang hổ thẹn, nhưng là từ giờ trở đi, cô sẽ không, hổ thẹn của cô chỉ biết làm tình cảnh của cô trở nên càng hỏng bét.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!