Trong tiệc sinh nhật, Lục Dạng cũng đã gặp qua Tô Yên, khi đó còn giật mình vài giây, xác thực, phu nhân Giang Cảnh Xuyên không thể nghi ngờ chính là người xinh đẹp nhất hôm đó, khi đó tâm tư của hắn căn bản không để ở mặt này, mấy ngày sau khi người khác nhắc tới Giang phu nhân, hắn cũng chỉ có thể gợi nhớ một khuôn mặt, cũng chỉ là cảm thấy xinh đẹp mà thôi, nhưng bây giờ thấy Tô Yên thật tựa cùng buổi tối hôm ấy không giống nhau, Lục Dạng gặp qua không ít cô gái xinh đẹp, hình dung phụ nữ xinh đẹp cùng đẹp cũng là hai loại ý tứ hoàn toàn bất đồng, Lục Dạng cảm thấy Giang phu nhân đảm đương nổi một chữ đẹp.
Trong xương Lục Dạng cũng là người đàn ông bình thường, đối với mỹ nhân lúc nào cũng có lòng hướng tới, cho dù bởi vì thân phận Tô Yên nên không có tâm tư khác, hai mắt cũng không khỏi nhìn nhiều hơn, rất nhanh hắn liền phục hồi tinh thần lại, thầm mắng mình thế nhưng luống cuống, sau khi điều chỉnh vẻ mặt một chút, hắn lại khôi phục thong dong bình tĩnh tươi cười đến bàn của Giang Cảnh Xuyên đứng lại, lễ phép chào hỏi, "Cảnh Xuyên, thật đúng dịp."
Giang Cảnh Xuyên và Tô Yên cùng nhau nhìn về phía Lục Dạng, cuối cùng vẫn là Giang Cảnh Xuyên đứng dậy, vỗ tay Lục Dạng, cười nói: "Anh cũng ở đây à?"
Tô Yên đối với Lục Dạng vẫn là có ấn tượng, cũng cùng đứng dậy, hướng Lục Dạng lễ phép cười một tiếng, "Lục tiên sinh, chào anh."
"Tôi cùng bạn bè tới ăn cơm, nghe giám đốc nói anh cũng ở đây, nên tới chào hỏi, sẽ không trách tôi phá hoại bữa tối ánh nến của hai người chứ?" Kỳ thật tướng mạo của Lục Dạng cũng không phải là rất đẹp, chỉ là khí chất ôn hòa làm hắn tăng không ít thiện cảm, làm người khác cùng hắn cùng một chỗ cảm thấy hết sức thoải mái.
Tô Yên cảm thấy Lục Dạng có chút giống như trạng nguyên lang, phong độ toàn thân của người trí thức, không có tính công kích gì, nhưng cái này có thể là ngụy trang của hắn, cô vẫn cảm thấy người có thể vòng qua con cháu ruột của ông Trần giành được đại quyền, lòng dạ tâm cơ khẳng định không thể khinh thường.
Giang Cảnh Xuyên nghe vậy bật cười không thôi, "Sẽ không sẽ không, muốn thêm vị trí không?"
Loại lời nói này cũng chỉ là ý tứ một chút, không có người nào sẽ tưởng thật, Lục Dạng vội vàng xua tay, "Không cần, vốn cũng chỉ là cùng anh chào hỏi liền đi."
Lục Dạng quả nhiên như hắn nói, cùng Giang Cảnh Xuyên nói mấy câu không quan trọng, không liên quan sau đó liền đi, chờ sau khi trở lại chỗ ngồi của mình, Lục Dạng cũng không có phản ứng truy hỏi của bạn bè, một người lâm vào trong trầm tư, sau một lúc lâu hắn đột nhiên mở miệng nói: "Giang phu nhân có lai lịch thế nào?"
Hắn đột nhiên cảm thấy cùng Giang Cảnh Xuyên làm tốt quan hệ, kỳ thật là có thể bắt tay từ phía Giang phu nhân, nhân duyên bản thân Lục Dạng không kém, bây giờ tài nguyên trên dưới Trần gia càng là trực tiếp giao vào trên tay hắn, hắn cũng không nhất định cần Giang Cảnh Xuyên liên minh, chỉ là hắn làm chuyện không thích sơ hở, dù cho về sau trên mặt làm ăn không biết có cùng Giang Cảnh Xuyên đi lại gì hay không cũng không có quan hệ, có thể trở thành bạn bè đã rất không tệ.
Người bên cạnh thấy Lục Dạng mở miệng nói chuyện, giật mình cả người, nỗ lực nhớ lại tin tức có liên quan tới Giang phu nhân, cuối cùng cũng chỉ có thể lắp ba lắp bắp nói, "Nghe nói là từ gia đình bình thường ra, bất quá hai lão Giang gia đều rất thích cô ta, trước kia Giang Cảnh Xuyên không dẫn cô ta theo, chúng tôi đều cho rằng cô ta có bộ dạng xấu không thể dẫn theo đấy thôi."
Nếu bộ dạng của Tô Yên xấu, phỏng chừng cũng không có mấy bộ dạng xinh xắn.
Lục Dạng lại một lần nữa lâm vào trầm tư không nói chuyện, hắn cùng Giang Cảnh Xuyên không thể nói là quen, nhưng đối với tính cách người này cơ bản vẫn là hiểu rõ, khi ở nước ngoài, Giang Cảnh Xuyên cũng có yêu đương, lúc đó hắn còn cùng bọn họ cùng nhau ăn cơm, nhưng thái độ Giang Cảnh Xuyên đối với người bạn gái khi đó, cùng đối với Giang phu nhân bây giờ hoàn toàn không giống nhau.
Lại liên tưởng đến tình cảnh tiệc sinh nhật ngày đó Giang Cảnh Xuyên mang theo vợ nửa bước không rời, Lục Dạng thầm nghĩ, Giang Cảnh Xuyên hẳn là rất thích người vợ này của hắn.
Bên này sau khi Giang Cảnh Xuyên cùng Tô Yên ăn xong, cũng không có ở quán ăn đợi lâu, Giang Cảnh Xuyên đang nghĩ, sau khi ăn cơm xong nên đi làm gì thì thích hợp, bất đắc dĩ hắn căn bản không có kinh nghiệm yêu đương gì, nghĩ nát óc mới nghĩ đến một cái không tính quá tốt cũng không tính quá xấu, "Muốn đi xem phim không?"
Mấy ngày nay Tô Yên xem không ít phim truyền hình, biết xem phim là có ý gì, nhưng cũng chưa có đi, cô chần chờ một hồi, gật đầu, "Dạ."
Mọi thứ ở đây cũng rất mới mẻ, cô muốn đi thử, trong xương lại có chút sợ hãi, chỉ là chung quy có một ngày cô muốn hoàn toàn dung nhập cuộc sống ở đây, sớm chút quen thuộc thì tốt hơn.
Giang Cảnh Xuyên cầm điện thoại tra xét một chút, gần đây có rạp chiếu phim, lúc đó muốn đậu xe phỏng đoán cũng phiền toái, liền dắt Tô Yên đi bộ qua, giá trị nhan sắc của hai người thật cao hấp dẫn không ít số lần quay đầu, sau khi ăn cơm xong tản bộ một chút như vậy kỳ thật cũng rất thoải mái, rất nhanh liền đến rạp chiếu phim, Giang Cảnh Xuyên không có chú ý đến em gái bán vé đang nhìn chằm chằm hắn, hắn nghiêng đầu đối với Tô Yên nói: "Em muốn coi gì?"
Tô Yên nào đâu biết cái gì coi hay, kéo tay Giang Cảnh Xuyên, cười tít mắt nói: "Anh quyết định là được, em coi gì cũng được."
Lúc này em gái bán vé mới chú ý đến Tô Yên, vừa nhìn khuôn mặt Tô Yên, quả thực là đánh thẳng vào tim, lúc này liền không nhìn Giang Cảnh Xuyên, khôi phục vẻ mặt giải quyết việc chung.
Cho dù đàn ông đẹp trai thế nào, chỉ cần không thể là của mình, toàn bộ giải quyết việc chung!
Cuối cùng Giang Cảnh Xuyên vì mục đích an toàn, chọn một bộ phim 3D xem ra không tệ, loại phim này bình thường nội dung kịch bản đều rất nhẹ nhàng, thích hợp buông lỏng tâm tình, trên cơ bản cũng sẽ không phạm sai lầm.
Giang Cảnh Xuyên mua là vé chỗ ngồi tình nhân, thời gian bắt đầu còn tới hai mươi phút, trong rạp chiếu phim cũng có khu ghế sofa cho người ta nghỉ ngơi, đáng tiếc bây giờ đều bị người khác chiếm.
"Muốn mua popcorn không?" Giang Cảnh Xuyên không quá thích ăn vặt này đó, nhưng hắn đột nhiên nghĩ tới, hình như xem phim cũng nên chuẩn bị thứ này, liền thuận miệng hỏi một câu.
Bây giờ Tô Yên đối với mọi thứ đều rất hiếu kỳ, tự nhiên là liên tục gật đầu không ngừng, "Muốn muốn!"
Cô nhìn trên truyền hình khi người ta đi xem phim bộ dạng ăn popcorn uống cola hình như cũng rất tuyệt, cô cũng muốn thử.
Thấy Tô Yên biểu hiện giống như đứa bé, Giang Cảnh Xuyên không nhịn được cười, cười lên, "Được, đều mua cho em."
Càng hiểu biết Tô Yên, càng bị cô hấp dẫn, kỳ thật cùng Tô Yên cùng một chỗ, thật hết sức nhẹ nhõm, trước kia trong cuộc sống của hắn cơ hồ toàn là công việc, sau tan tầm tối đa cũng là cùng Tùy Thịnh uống rượu, trừ cái này ra cũng tìm không thấy người có thể tán gẫu, cũng không phải nói hắn thiếu người nói chuyện, mà là đã quen cái gì cũng tự mình gánh vác, tuy nói bây giờ hắn cũng sắp ba mươi, nhưng ở trong công việc cũng không phải không có ủy khuất phiền muộn, khi hai mươi tuổi còn có thể cùng mẹ nói một chút, bây giờ hắn liền ngại nói, dần dà, hắn liền cho rằng mình thật không cần người bên cạnh.
Hắn cơ hồ cũng không cùng Tô Yên nói chuyện công việc, đương nhiên, cũng không cần thiết nói, chỉ là sau khi tan tầm cùng cô ăn một bữa cơm, nghe cô nói chút việc hằng ngày, lại cùng nhau tùy tiện làm chút gì như vậy, thần kinh căng cứng một ngày của hắn bắt đầu cũng thả lỏng.
Không thể không nói là hắn bắt đầu thích loại cuộc sống vợ chồng này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!