Trước khi Giang Cảnh Xuyên còn chưa có về, ba Giang mẹ Giang và Giang Tinh Tinh rất lâu chưa gặp đã tới.
Tô Yên được biết, Giang Tinh Tinh bây giờ còn đang đi học, đang ở tuổi muốn tự do, lại không muốn ở ký túc xá trường học, thế là Giang Cảnh Xuyên liền cho cô một căn hộ làm quà trưởng thành, Giang Tinh Tinh liền ở trong căn hộ, chờ khi đến lúc liền ra nước ngoài du học.
Cô cảm thấy Giang Tinh Tinh cũng không tệ, gia đình Giang gia như vậy, gia giáo rất tốt, đối với cô con gái duy nhất này tuy rằng là phi thường cưng chiều, nhưng cũng không phải chiều hư, Giang Tinh Tinh đối với cô người chị dâu này chí ít mặt ngoài vẫn là rất tôn trọng.
Mẹ Giang nhìn bà Giang đang ngồi bên cạnh Tô Yên hỏi han ân cần, ánh mắt lóe lóe, nhưng rất nhanh liền khôi phục vẻ tự nhiên, cười hỏi: "Ngày hôm qua nhất định là rất mệt mỏi đi?"
Tô Yên còn chưa có trả lời, bà Giang liền vui tươi hớn hở nói: "Đứa nhỏ này hiếu thuận a, bất quá mẹ chỉ gọi điện thoại hỏi thăm một chút, con bé còn nói muốn tới ăn cơm với mẹ."
Giang Tinh Tinh đối với loại cảnh tượng này sớm đã thấy nhưng không thể trách, cô ngồi phía bên kia bà Giang, kéo cánh tay bà làm nũng nói: "Ngày hôm nay con nghe bạn bè con nói, chị dâu ngày hôm qua quả thực đẹp không tả xiết."
Thẳng thắn mà nói, Giang Tinh Tinh đối với Tô Yên thật không có ý kiến gì, cô không phải dạng cuồng anh trai, tình cảm với anh cả nhà mình vốn rất bình thường, cho nên khi anh cả kết hôn, một chút cảm giác anh trai bị đoạt đi cũng không có, Tô Yên được ông nội, bà nội yêu thích, bộ dáng lại đẹp, chỉ hai điểm này mà nói, Giang Tinh Tinh cùng Tô Yên cũng không có xung đột lợi ích gì.
Quan trọng nhất là, cô căn bản cũng không có ý hay không thể chịu được mà dính vào cuộc sống của anh cả.
Tô Yên cũng yêu thích người thức thời, đối với khen ngợi của Giang Tinh Tinh biểu hiện mười phần khiêm tốn, "Không có, không có, dáng vẻ nhóm phu nhân tiểu thư hàng vạn hàng nghìn."
Ba Giang có lòng muốn hỏi thêm mấy câu, chẳng qua giữa ba chồng cùng con dâu bản thân muốn giữ một khoảng cách tránh hiềm nghi, thêm vào ông không vui vẻ giống một người phụ nữ hỏi đông hỏi tây, liền chỉ có thể nhịn, chờ con trai về hỏi hắn một chút là được.
"May nhờ mẹ đưa giày, ngày hôm qua mang cực kì thoải mái, ngay cả Cảnh Xuyên cũng nói đẹp mắt." Tô Yên thể hiện đằm thắm vừa đúng, lại thích hợp vỗ mông ngựa, tới cùng là giày có mang thoải mái hay không cũng là phụ, nhưng phàm là phụ nữ, cho dù là độ tuổi nào, lúc nào cũng thích người ta khen ngợi có ánh mắt tốt.
Quả nhiên, dù là mẹ Giang nghe lời này cũng vui vẻ cười, tuy rằng chỉ là một đôi giày, nhưng Tô Yên đơn giản nói ra như vậy, làm trong lòng mẹ Giang rất thoải mái.
Ánh mắt bà Giang nhìn mẹ Giang cũng nhu hòa rất nhiều, "Như vậy rất tốt."
Bà nói như vậy, mẹ Giang có chút được cưng mà sợ, khi bà vừa mới gả đến Giang gia, tuy rằng hai lão không có phản đối, nhưng thái độ năm đó đối với bà tuyệt đối không tính là nhiệt tình.
Giang Tinh Tinh sợ mẹ nhà mình luống cuống, đúng lúc trêu chọc cười, "Mẹ đối với chị dâu cũng quá tốt đi, con còn chưa từng được mẹ cho giày, con giận."
Tô Yên nghe vậy cười, âm thanh ôn nhu, tương đối có phong độ chị dâu thương yêu em chồng, "Vậy Tinh Tinh, hôm nào chúng ta cùng nhau đi dạo phố, em thích gì liền dùng thẻ của anh cả em mua, được không?"
Khi cùng người nhà chồng nói chuyện, chung quy nên lơ đãng kéo chồng ra để tăng cảm giác tồn tại.
Đối với việc dùng thẻ của Giang Cảnh Xuyên, Tô Yên hoàn toàn không cấm kỵ, cũng không có gì hay mà cấm kỵ, cô không có biện pháp kiếm tiền, Giang gia lại là gia đình như vậy, căn bản sẽ không để ý.
Đôi mắt tròn của Giang Tinh Tinh vừa chuyển, đứng dậy đến bên cạnh Tô Yên, thân mật kéo cánh tay cô nói: "Vậy tốt a! Vậy đến lúc đó anh cả muốn nói em, chị dâu chị nên đứng về phía em."
Cô cũng không ngại cùng chị dâu này làm tốt quan hệ, thân ở gia đình như vậy, đối với độ nhạy cảm ích lợi cũng không thua người khác, cô biết, Giang thị bây giờ là của anh cả, về sau hôn nhân của cô, cuộc sống của cô cũng cùng trong nhà cùng một nhịp thở.
Tô Yên cảm thấy không quan tâm trong xương Giang Tinh Tinh tới cùng là có thích cô hay không, chí ít có thể bảo trì quan hệ như vậy đã rất không dễ dàng, trước kia khi trong hậu cung, cô nghe nói qua không ít bát quái, đều là gia môn đại thần nào không yên, mâu thuẫn giữa chị dâu em chồng a, mâu thuẫn giữa mẹ chồng con dâu a, không cần quá nhiều, chỉ là mấy ngày nay Tô Yên cũng coi vài bộ phim tình cảm gia đình, đó mới chỉ là gia đình bình thường thôi, giống như ở Giang gia, có thể bảo trì mặt ngoài hòa thuận với nhau đã phi thường không dễ dàng, không thể không nói, chỉ số thông minh tình cảm mỗi người ở Giang gia cũng là cao, thật làm Tô Yên rất là an ủi.
Bà Giang cười tít mắt nhìn Tô Yên, "Vậy mới đúng, bình thường không có chuyện gì cùng Tinh Tinh đi dạo phố, hoặc giả đến bên này ăn cơm cũng có thể, công việc Cảnh Xuyên bận quá, một mình con ở bên kia cũng không thú vị."
"Dạ, con biết." Tô Yên khôn khéo gật đầu trả lời.
Không bao lâu sau, mẹ Giang liền cùng Giang Tinh Tinh đi lên lầu thay quần áo, mẹ Giang thay xong sau đó đặc biệt đến phòng con gái, nhỏ giọng nói: "Tô Yên này rất có ánh mắt, bình thường con theo bên cạnh con bé nhiều hơn, cũng học theo con bé làm sao nói chuyện, cách đối nhân xử thế, đối với con mà nói không có chỗ xấu."
Đối với giáo dục một đôi trai gái, mẹ Giang là phi thường để ý, con trai tự nhiên là không có vấn đề, có đảm đương có trách nhiệm cũng có năng lực, bà đã có thể yên tâm, mẹ Giang xuất thân gia đình bình thường, nhưng cũng không dám buông tay giáo dục con gái, khởi điểm của con gái cao hơn bà, tính tình sẽ có chút kiêu ngạo, nhưng bà không muốn con gái trưởng thành nghiêng lệch, cho nên đối với dạy bảo con gái trước giờ cũng không dám lơi lỏng.
Khi còn trẻ, mẹ Giang cùng ba Giang tham dự nhiều loại trường hợp, bà gặp nhiều đại tiểu thư kiêu căng, cho nên khi sinh ra Giang Tinh Tinh, bà liền hạ quyết tâm, tuyệt không chiều hư con gái, làm con biến thành loại bộ dạng đó.
Những năm gần đây mẹ Giang giáo dục vẫn là rất thành công, Giang Tinh Tinh so với bạn bằng tuổi đã trưởng thành hơn, cũng thức thời hơn, có khi nhìn con gái thành thục như vậy, mẹ Giang cũng sẽ có chút phiền muộn, bà chẳng phải không hi vọng con gái có thể ngây thơ một chút, có thể vì khẳng định sau đó con gái cũng phải gả đến nhà người khác, lấy địa vị Giang gia, về sau gia đình Giang Tinh Tinh gả dự đoán cũng không kém nhiều, tại Giang gia người khác còn đối tốt với cô, nhưng nếu là đến nhà người khác, cho dù người khác sẽ bởi vì Giang gia mà nhường cô ba phần, nhưng nếu như tính cách không tốt, tương lai tình cảm vợ chồng không tốt, sống không hạnh phúc vẫn là con gái a.
Giang Tinh Tinh gật đầu, đối với lời mẹ nói vẫn là rất nghe lọt, "Con biết. Chị dâu cũng không tệ, con nguyện ý theo chị."
Một người con gái gia đình khá giả ra ngoài, dĩ nhiên tướng mạo phi thường hảo, có thể gả cho anh cả nhà mình, còn có thể xử lý quan hệ không tệ, người như vậy chính là hình mẫu sách giáo khoa biết đi a.
Trước kia cô không thể nào cùng Tô Yên tiếp xúc, chỉ cảm thấy người này tính tình lạnh lùng, bây giờ cô xem như phát hiện, chỉ cần Tô Yên nguyện ý, cô ấy hoàn toàn có thể sống hết sức tốt trong Giang gia, nhân tài như vậy làm cô bội phục.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!