Chương 20: (Vô Đề)

Trong lòng Tô Yên vang tiếng lộp bộp, có loại dự cảm không may, bởi vì vẻ mặt Giang Cảnh Xuyên thật sự là không đẹp mắt, mà người đàn ông kia vẫn cứ nhìn cô chòng chọc, vậy cónghĩa là người đó quen biết nguyên thân, trong lúc nhất thời cô cũng không có nghĩ đến Trầm Bồi Nhiên, đối mặt tình cảnh như vậy, Tô Yên không muốn tự phán đoán, chỉ có thể miễn cưỡng trấn định lại, lắc lắc cánh tay Giang Cảnh Xuyên, thấp giọng nói: "Ông xã, sao vậy?"

Giang Cảnh Xuyên cúi đầu chăm chú nhìn Tô Yên, hắn phát hiện kỳ thật mình một chút cũng không nhìn thấu Tô Yên, trước kia cho dù không nói chuyện cùng cô, nhưng hắn cảm thấy, hắn vẫn có thể hiểu cô, nhưng bây giờ mọi thứ đang thay đổi, hắn không hiểu rõ, làm sao cô có thể ra vẻ không có chuyện gì, rõ ràng người đó ngay trước mắt, cô vẫn còn trấn định như vậy, giống như người đối diện thật là một người không quen biết, Giang Cảnh Xuyên giật giật khóe miệng, giọng nói hàm xúc không rõ, nói: "Em không đi qua chào hỏi sao?"

Lời này vừa ra, dự cảm trong lòng Tô Yên càng thêm mãnh liệt, nhưng bây giờ đã không còn dư thời gian để cô phân tích phán đoán, cô nhìn Giang Cảnh Xuyên, nhoẻn miệng cười, "Sao?"

Giang Cảnh Xuyên không nói gì nữa, thu hồi ánh mắt, lần này hắn thản nhiên bước chân, đi về phía thang máy bên kia.

Mắt nhìn Tô Yên cách mình càng ngày càng gần, trong lòng Trầm Bồi Nhiên lại càng lúc càng hoảng, không vì cái gì khác, chỉ vì ánh mắt xa lạ đó của Tô Yên, cô chỉ vội vàng nhìn hắn một cái sau đó vẫn nhìn Giang Cảnh Xuyên, cho dù trước đó Trầm Bồi Nhiên trấn định bao nhiêu, bây giờ nhìn ánh mắt người yêu xa lạ như thế, cũng bắt đầu hoảng, hắn không thể khống chế tiến lên một bước, cùng lúc đó, Tô Yên kéo cánh tay Giang Cảnh Xuyên trực tiếp lướt qua hắn, mà trong quá trình ngắn ngủi này, cô cũng không có phần mảy may nào chú ý hắn.

Trước kia Trầm Bồi Nhiên không phải không có tự ti, tại thành phố A này, có người nào ở trước mặt Giang Cảnh Xuyên có thể bảo trì sức lực vốn có? Tuy rằng nhà hắn cũng có mấy cái công ty, điều kiện cũng tính rất không tệ, nhưng mà so sánh với Giang Cảnh Xuyên đó vẫn là không đủ nhìn, đàn ông cùng phụ nữ bất đồng, đàn ông càng để ý đến năng lực cùng với tài lực của đối phương, mà hai thứ này, Trầm Bồi Nhiên căn bản thua kém Giang Cảnh Xuyên, cũng không dám so, cho nên ngay từ đầu hắn căn bản cũng không tin Tô Yên là thật lòng.

Nhưng là Tô Yên dần dần cho hắn tự tin, hắn bắt đầu tin tưởng, cho dù Giang Cảnh Xuyên có tốt hơn nữa, Tô Yên cũng sẽ không liếc nhìn hắn ta nhiều thêm một chút, trước giờ cô không ở trước mặt hắn đề cập đến Giang Cảnh Xuyên, cho dù ngẫu nhiên tránh không khỏi bởi vì đoạn hôn nhân này tranh cãi với hắn, cũng chỉ là hạ thấp giọng kiên định nói, chờ thời cơ chín muồi, cô nhất định sẽ cùng Giang Cảnh Xuyên ly hôn.

Hơn nửa năm này, bên cạnh Trầm Bồi Nhiên không phải không có phụ nữ nhào lên, chỉ là, hắn thủy chung không muốn liếc mắt nhìn người khác, bởi vì hắn tin tưởng Tô Yên, yêu cô, cho nên nguyện ý làm một người thứ ba đáng xấu hổ nhất vô năng nhất.

Đúng, Trầm Bồi Nhiên không phải không biết mình chính là người thứ ba trong đoạn hôn nhân này, nhưng vậy thì như thế nào?

Tô Yên căn bản không thích Giang Cảnh Xuyên, đoạn hôn nhân này của bọn họ cũng là mặt không hợp ý không hợp, đến cho tới bây giờ Trầm Bồi Nhiên cũng không có hoài nghi chân tình của Tô Yên, nhưng một màn trước mắt hiện tại này, quả thực so với trước mặt mọi người tát hắn một cái càng làm hắn khó chịu nổi.

Khi Trầm Bồi Nhiên phục hồi tinh thần lại, Giang Cảnh Xuyên cùng Tô Yên đã vào thang máy, cửa cũng đã chậm rãi đóng lại, cuối cùng dừng trước mắt hắn chính là hình ảnh Tô Yên kéo cánh tay Giang Cảnh Xuyên, cười hạnh phúc.

Trầm Bồi Nhiên một chút liền bị kích thích đỏ mắt, giờ phút này rốt cuộc quản không được mặt mũi cùng lý trí gì, hắn liều mạng ấn nút bấm thang máy, cuối cùng thật sự đợi không kịp, hắn xoay người chạy về phía lối thoát hiểm, hắn liều mạng chạy, cuối cùng khi đến chỗ để xe đã thở hồng hộc, chính là ủy khuất còn có phẫn nộ trong lòng mảy may chưa giảm.

Trong lòng Tô Yên ngạc nhiên nghi ngờ chưa định, nhưng cũng không nên hỏi cái gì, chỉ cóthể ra vẻ chuyện gì cũng không có phát sinh, vừa mới đi đến cạnh xe Giang Cảnh Xuyên, liền cảm giác một cổ lực đạo kéo cô lại, một trận trời đất quay cuồng, chờ khi cô phản ứng kịp, đôi tay đã bị người túm chặt, cô sợ đến kêu một tiếng, Giang Cảnh Xuyên cũng đi nhanh tới, không hề nghĩ ngợi một phen đẩy Trầm Bồi Nhiên ra, sau đó đẩy Tô Yên ra sau lưng che chở, Giang Cảnh Xuyên cau mày, giọng nói đóng băng, "Anh làm gì vậy?"

Hai mắt Trầm Bồi Nhiên đỏ đậm, nhưng nhìn Tô Yên trốn tránh sau lưng Giang Cảnh Xuyên, bộ ngực hắn nhấp nhô, cuối cùng nhịn lại nhịn, âm thanh hơi run lên, "Tiểu Yên, em nhất định muốn trốn tránh anh sao?"

Tô Yên thầm nói không tốt, người này đừng nên là cái Bồi Nhiên gì đó đi? Cô phảng phất thấy một bồn máu chó lớn tạt vào mình, cô còn tránh né không kịp, một bên là ông xã, một bên là người tình nguyên thân... Tô Yên hận giờ phút này không thể bất tỉnh nhân sự.

Giang Cảnh Xuyên khẽ nghiêng đầu nhìn Tô Yên một cái, chỉ thấy cô cúi thấp đầu giả chết, hắn không hiểu rõ thái độ cô rốt cuộc là gì, nhưng Trầm Bồi Nhiên này bây giờ trực tiếp đến trước mặt hắn, đã làm Giang Cảnh Xuyên mười phần tức giận, hắn lạnh mặt nói: "Vị tiên sinh này, xin hỏi tìm phu nhân tôi có chuyện gì?"

Trầm Bồi Nhiên căn bản không muốn trực tiếp chính diện giao phong cùng Giang Cảnh Xuyên, hắn không để ý Giang Cảnh Xuyên, mà là tiếp tục đối với Tô Yên hô: "Tiểu Yên, chuyện ngày đó em nghe anh giải thích, được không?"

Không thể trách Trầm Bồi Nhiên không kiêng nể gì như thế, bởi vì quan hệ trước đây của Tô Yên cùng Giang Cảnh Xuyên chính là so với người lạ còn lạ hơn, cũng là tự ai nấy chơi, trước giờ Giang Cảnh Xuyên cũng sẽ không can thiệp cuộc sống Tô Yên.

Tô Yên một chút cũng không muốn biết chuyện ngày đó tới cùng là gì, cô chỉ biết, nếu như cô lại không tỏ thái độ, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, đặc biệt là bây giờ sắc mặt Giang Cảnh Xuyên so với đáy nồi còn đen hơn, cô tận lực bình tĩnh mà nói: "Thật ngại, bây giờ tôi còn có chuyện, không có thời gian."

Không biết có phải là ảo giác của cô hay không, khi cô nói lời này ra miệng, không khí lạnh chung quanh Giang Cảnh Xuyên hơi hơi tản một chút.

Trầm Bồi Nhiên không dám tin tưởng lỗ tai của mình, hắn không thể tin nhìn cô, muốn xông tới, Giang Cảnh Xuyên không thể nhịn được, mạnh mẽ đẩy hắn ra, nhíu mày nói: "Vị tiên sinh này, tôi cùng phu nhân tôi còn có chuyện phải làm, mời anh tự trọng."

Lời nói của Giang Cảnh Xuyên một phen làm Trầm Bồi Nhiên triệt để thanh tỉnh lại, hắn ở trước mặt Giang Cảnh Xuyên không hề có sức lực, giờ phút này thái độ của Tô Yên, thêm vào lời của Giang Cảnh Xuyên, kỳ thật đã làm tự tôn của Trầm Bồi Nhiên không chỗ an bài, hắn trầm mặc một lát, quyết định bình nứt không sợ bể, dù sao hắn đã xuất hiện ở trước mặt Giang Cảnh Xuyên, hơn nữa vừa rồi nhìn thái độ Giang Cảnh Xuyên, giống như là biết sự tồn tại của hắn, vậy hắn cũng không cần phải giả bộ tiếp.

"Giang tiên sinh, tôi biết, anh cùng Tiểu Yên cũng là bị ép, trước anh, tôi cùng Tiểu Yên đã cùng một chỗ, nếu như tình cảm giữa anh cùng Tiểu Yên tốt, tôi tuyệt đối không thể xuất hiện ở nơi này, Giang tiên sinh, giữa anh cùng Tiểu Yên đã không có tình cảm, sao không sớm để cô ấy rời đi?" Nếu như trạng thái và lý trí Trầm Bồi Nhiên tỉnh táo hơn, hắn tuyệt đối không thể nói lời này, chỉ là, làm Trầm Bồi Nhiên cảm thấy hoảng hốt nhất không phải là thân mật giữa Tô Yên cùng Giang Cảnh Xuyên, mà là cô đối với hắn lạnh lùng như vậy, làm Trầm Bồi Nhiên căn bản không có biện pháp suy nghĩ tỉnh táo.

Nếu như có thể, Tô Yên thật muốn ngất đi, cô xem như rõ ràng, người này tám phần chính là Bồi Nhiên đó, cô thật muốn bắt lấy cổ áo người này rít gào một phen, tới cùng là có lầm hay không! Thế nhưng trước mặt ông xã chính quy người ta nói loại lời nói này, không quan tâm tình cảm giữa nguyên thân cùng Giang Cảnh Xuyên là như thế nào, người đàn ông này nhịn không được a!

Cô đây là gặp xui xẻo thế nào mà lại gặp phải loại chuyện này!

Giang Cảnh Xuyên lạnh lùng nhìn Trầm Bồi Nhiên, mặt ngoài nhìn tâm tình không có gì không đúng, kì thực đôi tay đã chậm rãi nắm chặt thành quyền.

Tô Yên thời khắc chú ý tâm tình Giang Cảnh Xuyên biến hóa, vừa nhìn bộ dạng này của hắn liền biết không tốt, bây giờ cho dù Giang Cảnh Xuyên nói cái gì cũng không thích hợp, sẽ tổn hại tư cách, Tô Yên biết rõ thái độ của cô bây giờ trực tiếp quan hệ  thành tích ôm bắp đùi mấy ngày nay tới cùng có thể bị tiêu trừ hay không, cho dù thế nào, trong lòng cô cũng phiền chết người đàn ông trước mắt này, thật không dễ dàng tình cảm hai vợ chồng bọn họ có chút khởi sắc, nháo như vậy, nỗ lực lúc trước của cô có thể sẽ công toi!

Trước kia Tô Yên cũng không phải không nghĩ qua ưu thế của Trầm Bồi Nhiên, cô không phải đứa ngốc, từ thái độ Tần Huyên còn có Tần Trạch Vũ liền có thể nhìn ra, nói trắng ra hi vọng của hai nhà Tô Tần toàn đè trên thân cô, nhưng phàm là tài lực thế lực của Trầm Bồi Nhiên có thể cùng Giang Cảnh Xuyên đối kháng một chút, dự đoán nguyên thân cũng sẽ không gả cho Giang Cảnh Xuyên.

Sở dĩ gả cho Giang Cảnh Xuyên, chính là bởi vì Trầm Bồi Nhiên cùng Giang Cảnh Xuyên hoàn toàn không có biện pháp so sánh.

Đối với một người như vậy, Tô Yên căn bản liền lười phải để ý, nhưng bây giờ người này cũng tìm tới cửa, hơn nữa còn uy hiếp đến cuộc sống về sau cô, cho dù hắn là người yêu chân chính của nguyên thân, cô cũng không muốn xen vào, cô cũng không có thiện lương như vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!