Chương 9: (Vô Đề)

16 

Ta bị Giang Toại giam giữ. 

Nhưng những lời uy h.i.ế. p hôm đó, hắn chưa từng thực hiện điều nào cả. 

Ngược lại, sợi xích bạc kia lại trở thành thứ hắn dùng nhiều nhất mỗi đêm. 

Ta nghi ngờ Giang Toại đã trộm Xuân Cung Đồ Tô Phất cất giấu, nên mới biết nhiều cách sử dụng như vậy. 

May mắn thay, tửu lâu hiện tại dù không có ta vẫn có người khác lo liệu, khiến ta tạm thời yên tâm. 

Cũng vì thế mà ta mới biết được, bây giờ, Giang Toại đã một bước trở thành Thủ Phụ trẻ nhất triều đình. 

Dân gian đồn rằng Giang Thủ Phụ ra tay tàn nhẫn, tính khí thất thường. 

Điều này hoàn toàn khác với Giang Toại trong ký ức của ta. 

"Trong phủ có nữ quyến không?" 

Nhàn rỗi không có việc gì làm, ta trò chuyện với mấy tỳ nữ. 

Thời gian trôi qua quá lâu, ta đã sớm quên mất cốt truyện ban đầu của quyển thoại bản. 

Nhưng ta cảm thấy, chí ít nó cũng không nên diễn biến thành thế này. 

Thế nhưng, chưa kịp nghe được câu trả lời, lại chợt có một tiếng cười từ phía sau cắt ngang. 

Trâm gỗ trên đầu ta bị rút xuống, thay vào đó là một chiếc trâm ngọc đỏ. 

Vừa vặn khớp với phát quan bạc nạm ngọc đỏ Giang Toại đang đội hôm nay. 

Hắn mỉm cười:

"Nếu Tú Tú muốn biết, sao không trực tiếp hỏi ta?" 

Ngón tay đang vén lọn tóc bên tai ta thuận thế lướt nhẹ qua má ta. 

Ánh mắt Giang Toại dừng lại trên cây trâm, trong mắt tràn đầy mãn nguyện. 

Gần đây, hắn đặc biệt thích dùng đồ đôi với ta. 

Vậy nên, ta hỏi hắn:

"Bao giờ huynh mới thả ta đi?" 

Động tác của Giang Toại thoáng khựng lại. 

Ta giả vờ như không nhìn thấy sự ảm đạm vụt qua trong mắt hắn, lại hỏi tiếp:

"Phu quân của muội đâu?" 

Chỉ mấy chữ đơn giản ấy đã hoàn toàn chọc giận Giang Toại. 

Nhưng hắn vẫn duy trì vẻ dịu dàng vốn có, từng chữ từng câu rõ ràng:

"Cả kinh thành đều biết nàng là thê tử của ta, Tú Tú còn muốn tìm phu quân nào nữa?" 

"Nhưng cả Lạc thành đều biết muội và Hứa Ý đã thành thân rồi!" 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!