Chương 7: (Vô Đề)

11. 

Ta không ngờ là do điểm tâm của Tô Phất có vấn đề. 

Nàng nói tối qua tình cờ gặp Giang Toại muốn quay về, nên tiện thể nhờ hắn mang bánh cho ta luôn. 

Hỏng bét! 

Tô Phất đập trán một cái, sau đó gọi tiểu tư đến tra hỏi tỉ mỉ, sắc mặt trông càng khó coi hơn. 

"Tiểu tư đã làm lẫn lộn hai phần bánh rồi." 

Phần bánh có thuốc vốn là chuẩn bị cho tiểu lang quân mới của nàng ta. 

Cuối cùng, nàng lại nhỏ giọng lầm bầm: 

"Thảo nào tối qua ta cảm thấy người kia vô dụng quá. Hóa ra là chưa ăn bánh, chậc." 

Ta: … 

"Xảy ra chuyện rồi sao?" 

Tô Phất nhạy bén nhận ra có gì đó không ổn. 

Ta ngừng một chút, chỉ thành thật nói: 

"Ta cũng không biết tối qua đã xảy ra chuyện gì." 

"Vậy thì hơi phiền đấy." 

Tô Phất dừng tay quạt, khẽ cau mày, định nói lại thôi. 

"Ta nghe nói… quận chúa đã nhận định Giang Toại rồi, chỉ đợi vào kinh rồi bắt rể thôi." 

Không ngoài dự đoán. 

Tô tỷ tỷ lại an ủi ta: 

"Nhưng nếu muội có thể an ủi Giang Toại, thì chuyện này cũng không khó giải quyết đâu." 

An ủi… 

Nghĩ đến chuyện trong thoại bản, sau khi ta

"bá vương ngạnh thượng cung" với Giang Toại, hắn đã lạnh lùng căm ghét ta đến mức nào, ta thở dài một hơi thật sâu. 

Nhưng hơi thở đó còn chưa kịp thở xong, đã có người vào báo rằng Chiêu Hoa quận chúa đến tìm ta. 

Ta và Tô Phất đưa mắt nhìn nhau. 

Hay là… 

Tô tỷ tỷ chỉ vào cửa sổ, chắc nịch nói: 

"Muội nhảy xuống trước đi? So với mất mạng, gãy một cái chân cũng không phải chuyện to tát gì đâu. Không sao cả, trong phủ ta có nhiều kinh nghiệm xử lý bắt gian lắm!" 

Ta: …

12 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!