Chương 48: (Vô Đề)

Hôm sau Hoàng thượng đích thân đưa ta tới nơi diễn ra trận đấu. Lúc gần tới nơi ta nhìn thấy ~~~ Oa!!! Một cái hồ lớn quá…

"Hoàng thượng, lần này hình như là chỗ khác với trận đấu trước thì phải?" Long công tử nhìn Hoàng thượng vừa mới đến thì hỏi.

Khác trước kia?

"Ha ha…đúng vậy, chỗ tổ chức trận đấu trước kia quá đơn giản, lần này

là trẫm tự mình chọn nơi đây, đúng là chỗ tốt, rất thích hợp để mạo

hiểm"

Mạo hiểm? Ta rất là nghi ngờ ý nghĩa của hai từ này.

Dường như nhìn ra nghi ngờ của ta, Hoàng thượng nói sang sảng "Nơi này chẳng những sâu mà còn có cả cá sấu rất hung dữ nữa."

Cá sấu!!!!!!!!

"Ha ha, hình như đâu chỉ có thế, sáng nay hoàng huynh còn sai người thả cá mập xuống nữa cơ!" Công chúa đứng ở bên cạnh Long công tử, có "lòng

tốt" nhắc nhở.

Cá mập!! Ta kinh ngạc, tên Hoàng thượng này sao có thể thả mấy thứ nguy hiểm đó xuống hồ được chứ? Nếu nó cắn người thì biết làm thế nào, cho

dù không cắn người thì cũng sẽ dọa chết người.

"Hoàng thượng?" Long công tử mang theo ánh mắt phẫn nộ, xem ra ý định

của Hoàng thượng là không cho bất cứ ai có cơ hội thắng rồi.

"Ha ha…Bây giờ để xem trong các vị ái khanh ai có dũng khí xuống nước để đoạt mỹ nhân…haha"

Hoàng thượng lại cười vui sướng, nhưng cứ mỗi lần nhìn thấy nụ cười ấy

ta lại có dự cảm không tốt lành gì, tiếp theo hắn nói thêm một câu, lại

một lần nữa chứng minh dự cảm của ta là chính xác.

"Để cổ vũ thêm dũng khí của ái khanh, trẫm quyết định dùng thêm một

viên Long châu làm phần thưởng!" Nói xong lấy ra một viên long châu màu

xanh từ trong tay áo.

Thấy long châu miệng của ta há thành chữ "O", không ngờ hắn còn có một

viên long châu nữa, ta thật hối hận cái lúc hắn gây rối lại không thăm

dò tiếp xem rốt cuộc hắn có bao nhiêu viên long châu, nhưng thật ra hắn

sờ thì ta cũng mò………

Hắn nhìn ta rồi cười, có vẻ như cười nhạo ta vậy, sau đó thản nhiên ném viên long châu vào hồ nước.

"Chỉ cần ai có thể xuống đem viên long châu này lên, long châu và mỹ nữ đều thuộc quyền sở hữu của người đấy." Hoàng thượng lớn giọng tuyên bố.

Ta trơ mắt nhìn long châu rơi vào hồ nước, trái tim thật đau xót, long

châu của ta… rất nhiều người cũng lộ ra vẻ tiếc nuối như ta, liên lục

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!