Chương 44: (Vô Đề)

Đi theo thái giám, chúng ta tiến vào trong đại điện, Hoàng thượng ngồi ở vị trí cao nhất, bốn phía đều đầy người ngồi, cười nói ăn uống đủ cả,

có vẻ như một chút hứng thú xem múa hát cũng không có, nhưng tiếng đàn

vẫn vang lên, tuy ta chưa từng tập điệu múa này nhưng cũng đành phải múa theo các nàng. Các nàng đi ta cũng đi theo, giống như diều hâu bắt gà

con vậy, đến động tác căn bản của tay cũng không biết bắt chước như thế

nào, đành phải theo bước chân thôi, may mà bọn họ không xem, Hoàng

thượng cũng chỉ ngồi yên nhắm mắt, trầm tư như đang ngủ, ha ha. Bọn họ

không xem, ta có múa cũng như không, cứ nằm úp trên mặt đất như khổng

tước ngã cho các vũ nữ này nhảy xung quanh ta vậy.

"Này, sao cô quỳ trên mặt đất không chịu múa thế? Hay là cô quên múa thế nào rồi?" Một cô gái nhỏ giọng nói thầm.

Không phải ta quên, mà căn bản là không biết múa thế nào. Ta dùng ánh

mắt để nói nhưng sao cô ta có thể biết được, chỉ bốc hỏa nhìn ta.

Bỗng nhiên một giọng nữ cao vang lên làm ong ong hết màng tai của ta.

Ta lập tức bịt lỗ tai lại, nhưng lại nghe thấy có người nói "Cái cô mặc

bộ y phục có thêu con bướm kia, múa xấu quá, nhìn đã thấy là không biết

múa, lại còn dám lên thể hiện, khó coi chết đi được"

Cái gì? Là ai dám nói thế? Ta đứng phắt lên nhìn người bên dưới, là tên đầu heo nào dám nói ta như vậy hả?

Ta nhanh chóng tìm được người đầu sỏ gây chuyện, cô ta đang dính trên

người Hoàng thượng, giọng ca the thé ấy chính là từ miệng cô ta phát ra.

Cô ta nhìn ta một cái với vẻ đầy khinhh miệt, cười ma mị "Sao không tiếp tục duy trì bộ dạng khó coi của ngươi đi?"

Hừ ~~~ "Bộ dạng của tôi có khó coi thế nào thì cũng còn tốt hơn nhiều so với ca khúc khó nghe của cô!"

"Ngươi…ngươi dám nói ca khúc của ta khó nghe???"

"Ngươi lại dám nói tiếng hát của đệ nhất mỹ nữ tiểu thư Bách Linh là khó nghe hả?"

"Đúng là không biết sợ chết".

"Đúng vậy"

Tiếng nói không ngừng vang lên.

Hoàng thượng từ từ mở mắt, ánh mắt sáng ngời mang theo hứng thú vô cùng "Vậy ngươi có thể hát tốt hơn nàng chắc?"

Lúc bắt gặp ánh mắt Hoàng thượng, tim ta bất giác đập nhanh hơn, có lẽ

là căng thẳng, hắn nhận ra rồi ư? Nhưng hình như không phải vậy, bằng

không hắn sẽ tuyệt đối không bình tĩnh như thế "Đương nhiên, nhưng mà

nếu nô tỳ có thể hát hay hơn cô ta, không biết Hoàng thượng thưởng cho

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!