Chương 2: (Vô Đề)

"Aaaaaaaaaaa, hu hu hu… Tại sao lại không cho ta đầu thai? Tại sao, tại sao!!!" Lúc này ta đang ở âm phủ, cố sống bằng chết lôi lôi kéo kéo tên tiểu quỷ gặng hỏi vì sao không cho ta đầu thai.

"Khụ …khụ…khụ… tiểu thư, làm ơn đừng lôi kéo ta nữa mà, đâu phải là ta

không cho cô đầu thai. Bởi vì Mạnh bà gặp cô là xỉu ngay tại chỗ, Diêm

Vương thấy cô thì đầu óc choáng váng. Bọn họ đều là hai đại quan ở đây,

ngay cả gặp cô lần thứ hai cũng không dám thì há tới lượt bọn tiểu quỷ

không có quyền chức như chúng ta. Tóm lại ta cũng không giúp được gì cho cô đâu". Tên tiểu quỷ quả thật là bất đắc dĩ vừa nói vừa nhắm tịt mắt

lại cứ như thể chỉ cần nhìn thấy là lập tức hồn bay phách tán.

"Ta mặc kệ, ta nhất định phải đầu thai, ta không muốn ờ cái nơi quỷ quái này !! aaaaaaa"

"Hiện giờ bọn họ cũng không dám gặp mặt cô nữa, cô cũng coi như xong

rồi, hay là sống một cuộc sống quỷ vong hồn cũng hay lắm! Mà trông cô

cũng đâu khác gì bọn chúng đâu" Tiểu quỷ ăn ngay nói thật. Quả thật tử

vong thành là nơi hội tụ những quỷ nha có bộ mặt *đáng yêu* nhất.

"Ta không làm việc xấu, tại sao lại bắt ta ở đây. Nơi đó chẳng phải phạm tội ác tày trời thì mới phải vào sao? "

"Kìa tiểu thư, cô hiểu lầm rồi, nơi đó không phải chỉ có những người

phạm tội ác tày trời mới có thể vào mà những người xét diện không được

đầu thai cũng đều phải tới đây."

"Ta đây cũng không có ham đầu thai! Cái gì chứ, không cho ta đầu thai?

Diêm Vương không gặp ta thì để ta đi gặp hắn" Nói xong mặc cho tiểu quỷ

ra tay ngăn cản, ta cứ nhắm thẳng điện Diêm Vương mà xông vào.

Bao nhiêu là tiểu quỷ bám sát đằng sau nhưng chúng nhắm mắt thế kia thì làm sao mà tìm thấy ta được. Chỉ cần nhìn mặt ta một cái là bọn chúng

lập tức đâm thẳng vào tường mà lăn ra bất tỉnh.

Hahaha~~, vừa lúc không có người… à không .. lũ quỷ ngăn cản, ta thoải

mái khoan thai bước thẳng vào điện Diêm Vương. Đi thẳng vào trong, tội

gì phải sợ, quỷ mà nhìn thấy ta thì cũng phải ngã lăn ra đất.

"Diêm Vương, Diêm Vương, ông mau ra đây cho ta" .

"Là ai mà dám ngang nhiên làm loạn ở địa phủ hả?"

"Hahaha… Cuối cùng thì cũng tìm được ông, Diêm Vương. Nói đi, tại sao

không cho ta đầu thai. Ta không có làm hại ai cả, ông nói mau! Tại sao~

!!". Sao ông ta không phản ứng gì thế. Ta ngẩng đầu lên nhìn, trời ạ,

Diêm Vương đang mở to hai mắt như muốn rớt cả ra ngoài nhìn về phía ta,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!