Chương 43: (Vô Đề)

Biên tập: Sườn Xào Chua Ngọt

| Xin vui lòng |

– Không nhặt lỗi/góp ý

– Không công kích tác giả/editor/nhân vật chính

– Chỉ bình luận liên quan đến nội dung truyện, KHÔNG CHẤM/HÓNG

_________________

Cảm ơn mọi người đã đọc truyện, nếu được mọi người cố gắng còm xôm xôm cho vui và chia sẻ truyện cho nhiều người biết đến giùm mình nha, công đức vô lượng ạ 🤩🤩🤩

_________________

Lâm Uyển ngồi trên sô pha nhìn bọn xúc tu lết dưới thảm vẽ vòng tròn.

Thời gian chảy trôi chậm chạp như sên bò, chậm đến không thể chậm hơn.

– Sao anh ấy còn chưa xong nữa? Không biết có cần giúp gì không?

"Có."

"Có."

"Có."

"Có."

Đám xúc tu trả lời giống hệt nhau như là tiếng vọng.

– Đừng nói là ngất rồi nhé? Mình có nên vào xem thử không?

"Nên."

"Nên."

"Nên."

"Nên."

Lâm Uyển bưng kín mặt, đột nhiên vỡ lẽ vì sao ban nãy cô không hề nghe bọn xúc tu nói chuyện.

Hóa ra khi cảm xúc của cô quá mãnh liệt hoặc đầu óc quá tập trung thì suy nghĩ của bọn xúc tu sẽ bị đồng nhất với suy nghĩ của cô, mọi ý chí phân tán đều hợp làm một.

Mọi tạp âm biến mất, trong đầu chỉ còn một giọng nói duy nhất vang rõ mồn một trong thế giới tinh thần bao la.

Trước kia, hầu như lúc nào cảm xúc của cô cũng nhạt nhòa nên bọn xúc tu luôn nhặng xị và làm theo ý mình.

Đây là lần đầu tiên trải nghiệm mãnh liệt và tập trung này xuất hiện trong ký ức của cô.

Thật ra Lâm Uyển biết rõ chuyện gì đang diễn ra sau bức tường kính mông lung, giấu dưới tiếng nước chảy kia.

Cánh tay bị còng vào tường căng cứng, bả vai phía sau lưng tì vào vách kính để lộ chút màu da mờ, cái đầu cúi xuống, lọn tóc đang nhỏ nước.

Càng là bóng dáng lúc ẩn lúc hiện sau lớp kính thì càng dễ khiến tâm trí tưởng tượng ra hết hình ảnh này đến hình ảnh khác, muốn kìm cũng không được.

Liệu khóe mắt anh có đang đỏ hoe không, hẳn là đôi mày đẹp đang nhíu lại, và nhất định anh đang cắn chặt môi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!