Chương 27: (Vô Đề)

Thị lực và thính giác của mấy lính gác đều rất tốt nên dù kẻ xâm phạm lén lút tới gần vẫn bị bọn họ nhanh chóng phát hiện.

Ở nơi xa, trên bờ biển, có một toán lính gác hùng mạnh đang ẩn nấp.

Đến khi họ phát hiện thì những kẻ đứng đằng xa kia đã chặn đứng đường lui của họ.

Dưới đáy biển có một tên còn mạnh hơn, chẳng biết đã bơi lại chỗ lính gác từ bao giờ.

Vịnh Sa Nam là một vịnh có hình lưỡi liềm, chỗ mấy kẻ kia đang đứng là phần lõm sâu nhất giáp biển.

Bọn họ có sức uy hiếp rất lớn, cả đám đều là lính gác cấp cao, đang đứng hoặc ngồi xổm trong tư thế sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào với cặp mắt lạnh lùng loé sáng.

Mặt biển phản chiếu loạt bóng đen kịt của thể tinh thần bọn kia.

Những người lính kỳ cựu trong đồn biên phòng đều biết đôi lúc thứ nguy hiểm nhất họ phải đương đầu trong khu ô nhiễm không phải là đám quái vật mà chính là đồng loại của mình.

Nhất là khi họ vừa tìm thấy kho báu mà lại bất cẩn bị kẻ khác phát hiện.

Chốn này là khu rừng hắc ám bị thần linh ruồng bỏ, trong đây không có luật pháp cũng không bị ai giám sát nên mạng người rẻ rúng khôn cùng.

– Tất cả đều là lính tinh nhuệ được trang bị tối tân.

Hổ Kềnh thì thầm với Chim Nhỏ:

– Không giống bọn mình, chúng đến từ Tháp Trắng.

– Nhất là đứa dưới nước.

Hổ Kềnh cởi áo ngoài ra, dặn:

– Em ở trên canh chừng, để anh xuống chăm sóc nó một chút.

Rồi cậu lính gác vụt biến thành một con hổ dữ sặc sỡ lặn xuống nước.

Chim Nhỏ bấu chặt khẩu súng giắt bên hông, tập trung nhìn chằm chằm những kẻ trên bờ.

Họ không phải là đối thủ của chúng.

Không chỉ vì họ đang bị đối phương dùng tinh thần lực mạnh mẽ trấn áp, mà còn vì vũ khí những kẻ kia trang bị.

Thứ chúng mang theo đều là súng xung điện tử, còn súng trong tay họ là loại phải nạp đạn thủ công, là những sản phẩm thuộc hai thời đại khác nhau.

Ai cũng biết lính gác của Tháp Trắng luôn mạnh hơn lính gác địa phương, chủ yếu là vì chúng được đế quốc hỗ trợ kinh tế hết mình và được trang bị những loại vũ khí tối tân nhất tìm thấy trong di tích cổ.

Những kẻ đang đứng trên bờ trông có vẻ xa thế thôi nhưng với tốc độ của lính gác thì đây đã là khoảng cách vô phương đào thoát.

Nếu Chim Nhỏ có thể nhìn thấy lũ trên bờ đang liếc mắt dửng dưng và nhếch môi cười đểu thì chúng cũng dư sức mục kích cô ta đang căng như dây đàn, thậm chí còn thấy rõ cả những giọt mồ hôi rịn trên trán cô ta.

Dưới đáy biển, bé Mục quýnh quáng.

Lúc ở dưới biển, cảm giác của nó nhạy bén hơn hẳn.

Nó biết mình đang bị theo dõi. Ở sâu dưới lòng đại dương, có một con quái vật khổng lồ đang bơi lại chỗ nó.

Không tiếng động nhưng nhanh kinh hoàng.

Chỉ mấy giây trôi qua đã tới sát chỗ nó, lẹ làng như bóng ma chốn biển sâu.

Đó là một lính gác. Bé Mục từng gặp rất nhiều lính gác mạnh nhưng đây là lần đầu tiên nó đụng độ một kẻ mạnh đến vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!