|Xin vui lòng|
-Không bình luận phi ngôn ngữ
-Không góp ý cách dùng từ, hãy góp ý khi thấy editor edit sai nghĩa, sai chính tả
-Không công kích tác giả/nhân vật truyện/editor
-Chỉ bình luận nội dung liên quan đến truyện
Biên tập: Min
Lâm Vị Quang không ngờ mình sẽ nhận được thư tình, thật sự là không ngờ đến.
Cái chuyện tràn ngập ngây ngô thế này chắc hẳn là dành cho thiếu niên thiếu nữ 17 18, tuy rằng cô đúng là đang ở giai đoạn này thật, nhưng đã sớm cam chịu tư tưởng và tầm nhìn của mình vượt qua ngưỡng thanh xuân rồi.
Vậy nên lúc nhìn thấy ly trà sữa và phong thư này, từ tận đáy lòng cô cũng không có mấy động lòng, chỉ là hơi kinh ngạc.
— Bấy giờ chỉ chưa đến một tháng từ lúc khai giảng thôi mà.
"Á đù, thật sự là có này." Sở Nguyên hứng thứ lấy một cái ghế đến ngồi xuống bên cạnh bàn cô, hạ giọng, "Đúng là cậu chàng nào đó đưa thật, mau mở ra xem, nói không chừng tớ cũng quen đấy."
Người được tỏ tình là Lâm Vị Quang còn chưa nói gì, nhưng tên hóng hớt nào đó lại kích động không thôi.
Bức thư một màu trắng tinh, Lâm Vị Quang chần chờ một chập mới mở ra, lấy tờ giấy trắng bên trong đọc nội dung bên trên.
Chữ viết rất đẹp, nét chữ thẳng thớm, không có lời nói mập mờ gì, khiêm tốn chỉ đơn giản là muốn được kết bạn với cô mà thôi.
Có chút kỳ quái.
Lâm Vị Quang nhìn nội dung xong, Sở Nguyên bất thình lình nói: "Hướng Gia Tự?"
Nghe thấy cái tên này, Lâm Vị Quang cũng sửng sốt, "Ai?"
"Hướng Gia Tự đó, viết ở đây này." Sở Nguyên chỉ vào góc bên phải của bức thư, hiển nhiên cái mà cô ấy chú ý đến không phải nội dung, mà là chủ nhân của bức thư.
"Tớ nhớ cậu ta đứng đầu khoa khoa học kỹ thuật của lớp 12-3." Cô ấy buồn bực, "Phòng họ ở lầu một, hai người các cậu quen biết nhau kiểu gì được?"
Lâm Vị Quang không đáp lại, vẻ mặt quái dị nhìn chằm chằm cái tên kia, cố gắng tìm kiếm một chút tin tức từ nó.
Sở Nguyên thấy cô như thế thì tưởng rằng cô cũng hoang mang, liền giúp cô suy đoán: "À đúng rồi, không phải mỗi chiều thứ ba chúng ta đều có tiết thể dục sao, chúng ta từng học chung với hai lớp bên cạnh, nhưng hình như đã đổi vào tuần trước rồi, có vẻ như đổi sang lớp 12-3 bọn họ, có khi cậu ta gặp cậu vào lúc đó chăng?
Yêu từ cái nhìn đầu tiên à?"
"Cậu nói Hướng Gia Tự học lớp 12-3?" Lâm Vị Quang hơi chau mày, ánh mắt vẫn dính chặt vào cái tên này, lầm bầm, "Không đúng lắm..."
"Sao thế?"
"Cậu ta học ở đây từ trước, hay chuyển trường?"
"Từ đầu đó." Sở Nguyên quyết đoán, "Từ năm lớp 10 cậu ta đã đứng vững trong top ba trường rồi, nghe đâu gia đình kinh doanh, nên cũng giàu có lắm, toàn bộ lớp 12 đều biết đến cái tên này, có điều hình như cậu ta không phải người ở thành phố A này thì phải."
Nghe xong đoạn giới thiệu này, vẻ mặt Lâm Vị Quang càng kỳ lạ.
Sở Nguyên thấy bộ mặt biến hóa khó tả của cô, nghĩ một hồi, hoảng hốt nói: "Không thể nào, tớ nhớ cậu cũng không phải ở thành phố A mà, chẵng nhẽ hai cậu đã quen biết nhau từ trước?"
Lâm Vị Quang xoa huyệt thái dương, cuối cùng cũng đã hiểu được nội dung bức thư vừa đọc, và cả cảm giác kỳ quái kia từ đâu mà đến.
--- Này nào phải thư tình, chỉ đơn thuần là thấy cô quen mắt, lại không chắc chắn thân phận của cô mà thôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!