Chương 8: (Vô Đề)

Rồi Khương Tư Ý bận rộn.

Bận liên lạc với các nhà sưu tập, bận giám định vật phẩm, ở đâu có việc, ở đó có cô.

Bận cũng tốt. Bận rộn có thể giúp cô tạm thời quên đi sự cố "chị họ", quên đi ngọn nguồn của ý nghĩ muốn gói ghém hành lý rời khỏi Trái Đất.

Giai Sĩ Bỉ thanh toán hoa hồng cho chuyên viên đấu giá theo từng phiên. Tiền hoa hồng của phiên đấu giá mùa xuân được chuyển vào tài khoản của Khương Tư Ý và đây là khoản hoa hồng sáu con số đầu tiên trong sự nghiệp của cô.

Khương Tư Ý mời Đoạn Ngưng và giám đốc Ngô ăn tối tại nhà hàng Michelin bên cạnh công ty.

Đoạn Ngưng muốn đến nhà hàng này thử cho biết từ lâu, tuy nhiên sau khi hỏi giá trung bình trên đầu người thì hết muốn ăn. Hôm nay, nhờ bạn Khương Tư Ý thương mến, cuối cùng cũng được check

-in tại nhà hàng hằng mơ ước, xong là chỉ biết biết cắm đầu vào ăn.

Giám đốc Ngô nhìn cái tướng ăn như chết đói của Đoạn Ngưng, bình luận: "Em, lúc làm mà em nghiêm túc được như lúc ăn thì chắc được lên bục chính của phiên đấu giá mùa xuân luôn rồi."

Đoạn Ngưng: ...

Cảm giác miếng bò Úc trong miệng chán òm.

So với sự chăm chỉ của Đoạn Ngưng, tâm trí của giám đốc Ngô hoàn toàn ở chỗ khác. Chị cầm đũa lên, gắp một cái đùi bồ câu giòn vào bát, chị không ăn bồ câu mà chị sử dụng miệng để khen Khương Tư Ý.

"Bình thường thấy em điềm đạm ít nói, ai ngờ lên bục chính là khác thế kia. Mình làm chuyên viên đấu giá, mình phải giữ được bình tĩnh, phải kiểm soát được toàn cục, miệng lưỡi lanh lẹ, đầu óc tỉnh táo. Vạn Hân thì chịu, nhà sưu tập mà căng lên chút là đè nó nhẹp xuống, thế là nó hoảng, vậy sao nó kiểm soát được sân khấu? Hoảng thì sẽ sai, sai thì càng hoảng, tâm lý yếu, không có cửa làm chuyên viên đấu giá.

Tiểu Khương, chị tin em, em trẻ nhưng có tố chất nghề nghiệp và khí chất cá nhân phù hợp với ngành này nhất trong mấy năm nay. Con đường sự nghiệp em còn xa, chị rất kỳ vọng ở em."

Giám đốc Ngô làm cho Giai Sĩ Bỉ hơn năm năm, trước đó từng làm việc ở các nhà đấu giá khác bảy, tám năm. Vào nghề lâu, dẫn dắt nhiều người mới, song Khương Tư Ý là người duy nhất được khen ngợi một chân thành như thế.

Khương Tư Ý thực sự bất ngờ, lòng thêm thổn thức.

Cô nghĩ đến mẹ.

Mẹ mất sớm. Năm mẹ nhận ra mình chẳng còn bao nhiêu thời gian, chồng mẹ thì ngoài trăng hoa ong bướm, không quan tâm nhà cửa. Con gái lớn, một lòng một dạ lao vào sáng tác nghệ thuật, đừng nói đến chăm sóc em, cô em gái còn phải dọn phòng cho chị.

Trước lúc lâm chung, mẹ vẫn lo cho con út.

Khương Tư Ý nhớ mãi hình ảnh mẹ nằm trên giường bệnh, người mẹ cắm đầy ống dẫn, bàn tay khô gầy nắm tay cô, nước mắt mẹ lã chã, giọng mẹ khàn đặc, yếu ớt thốt lên từng lời đứt quãng: "Mẹ mà đi rồi, con của mẹ biết làm sao đây... Ai sẽ chăm con, ai bảo vệ con được, hả con?"

Mẹ ra đi với nhiều niềm tiếc nuối cùng bao nỗi lo âu. Thời gian đã trôi, nhưng đôi mắt ngấn lệ đầy lo lắng của mẹ chưa bao giờ phai mờ trong ký ức của cô.

Mỗi khi yếu đuối, muốn chùn bước bỏ cuộc thì cô nhớ đến bàn tay lưu luyến không nỡ của mẹ lúc lâm chung.

Thế nên, dẫu vùi đầu vào học, hay mang di ảnh của mẹ dọn ra khỏi nhà họ Khương để tự lực cánh sinh, tất cả là vì có thể bước đi những bước vững chắc, để vong linh của mẹ trên trời được an lòng.

Bao năm qua, Khương Tư Ý cực kỳ nghiêm khắc với bản thân trong việc học tập và làm nghề.

Lúc người khác vui chơi hưởng lạc, phung phí thời gian, cô luôn thúc giục mình phải xem thêm đôi câu, học thêm chút ít.

Tuổi thanh xuân khô khan, tích lũy từng chút cuối cùng được đền đáp ở phiên đấu giá mùa xuân.

Ăn cơm xong, Đoạn Ngưng và giám đốc Ngô về nhà, Khương Tư Ý quyết định tự thưởng cho mình.

Phần thưởng là một đêm không căng thẳng, vô tư phí thời gian.

Cô đi xem một bộ phim hài không mấy bổ béo, cười từ đầu đến cuối, ăn bắp rang bơ và uống Coca, thực sự là niềm vui đơn giản.

Xem phim xong, cô đổi một đống xu, lao vào gắp con chó mình thích nhất.

Người có chuyện vui thì tinh thần sảng khoái và may mắn tăng theo. Đống xu hết sạch, đổi được sáu con chó bông.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!