Dù căng thẳng đến mấy cũng phải giấu vào trong. Một chuyên viên đấu giá không làm chủ được sân khấu, thì không có tư cách đứng trên bục.
Khương Tư Ý nặn ra một nụ cười, bắt đầu giới thiệu vật phẩm tiếp theo.
Cô thuộc lòng hết thông tin vật phẩm, chẳng biết đã lật cuốn catalogue bao nhiêu lần. Áp lực có lớn cỡ nào, kể cả lúc đầu óc trống rỗng, cô có thể dựa vào phản xạ để cất lời một cách trôi chảy.
Các nhà sưu tập không quan tâm tại sao đổi người, họ chỉ quan tâm những món đồ mà mình muốn săn.
Bộ ba ngọc ngư đang được đấu giá, có thể xem là vật phẩm được chú ý nhất trong phiên, số người cạnh tranh lại càng đông.
Oliver và Vạn Hân dán chặt mắt vào Khương Tư Ý, chờ lúc đám đông vào guồng, tốc độ ra giá tăng lên thì cô sẽ cuống cuồng ra sao.
Thế nhưng khác với Vạn Hân, Khương Tư Ý chịu được áp lực cực lớn. Tốc độ câu từ trôi chảy và tự nhiên, những mức giá được hô lên rõ ràng. Không khí cạnh tranh giữa các nhà sưu tập được duy trì rất tốt, nhịp điệu chuẩn xác, giá cả tự nhiên nước tới thuyền lên.
"Hai trăm tám mươi sáu nghìn, còn ai ra giá nữa không? Hai trăm tám mươi sáu nghìn."
Khi giá lên đến mức cao, Khương Tư Ý không vội gõ búa, cô hỏi liền hai lần, không có ai ra giá thêm.
Khương Tư Ý hiểu rõ vật phẩm, càng hiểu rõ mức giá tâm lý của người ủy thác.
Hai trăm tám mươi sáu nghìn, đấy không phải là một con số khiến người ủy thác vui.
Trước phiên đấu giá, Khương Tư Ý đã trao đổi với người ủy thác bộ ba ngọc ngư. Đối phương là đối tác cũ của Giai Sĩ Bỉ, cực kỳ tự tin vào bộ sưu tập của mình, từng mạnh miệng tuyên bố giá chốt chắc chắn không dưới ba trăm.
Giờ chưa đến ba trăm nghìn, mà không khí đã bắt đầu nguội. Người ủy thác ngồi dưới sân khấu, sắc mặt không mấy tốt đẹp.
Khương Tư Ý im lặng vài giây, sau khi sắp xếp lại dòng suy nghĩ, cô lại cất lời: "Dân gian có câu 'cất vàng không bằng cất ngọc', kỹ thuật chế tác của bộ ba ngọc ngư đã đạt đến đỉnh cao, mang dư âm của thời Tống
- Nguyên. Lối điêu khắc tả ý ở phần đuôi, nó giữ được thần thái cổ xưa của thời Tây Chu, mà lại hòa quyện với sự tinh xảo đặc trưng của cung đình nhà Minh. Người xưa lấy ngọc ví với đức, bộ ba ngọc ngư là minh chứng tuyệt vời cho câu 'ôn nhuận mà tươi tắn'.
Lễ khí ngọc ngư thời nhà Minh được truyền lại theo bộ, các cơ quan sưu tập công khai trên toàn cầu chỉ có ba bộ, trong lĩnh vực sưu tập tư nhân lại càng như lông phượng sừng lân. Hai năm trước, Giai Sĩ Bỉ ở Hồng Kông đã đấu giá một bộ ba ngọc ngư, đến năm nay, giá trị tăng hơn ba lần."
Khả năng am hiểu vật phẩm và tài dẫn dắt tâm lý nhà sưu tập khiến Cố tổng gật gù tán thưởng.
Thủ pháp dẫn giá khí chất của người cầm trịch, chắc chắn tham khảo và học hỏi từ rất nhiều chuyên viên đấu giá kỳ cựu.
Nhà sưu tập toàn chơi giá trị sưu tầm, họ lại là những nhân vật có tên tuổi trong các lĩnh vực và dễ hứng thú với những lời lẽ của Khương Tư Ý.
Cô giới thiệu xong, có người ra giá.
Bảng số 172 là một người ủy thác qua điện thoại, nửa đầu phiên vẫn bám rất sát, đến khi giá vượt qua hai trăm nghìn thì im, có lẽ đã vượt quá dự tính. Đợi Khương Tư Ý giới thiệu xong, chắc còn ham, thế nên không cam tâm, tham gia vào cuộc chiến tiếp.
Sau khi bảng số 172 giơ lên, hiện trường yên tĩnh vài giây.
Một bên ra giá, sàn đấu giá như vũng nước tù.
Ngay lúc đầu óc Khương Tư Ý xoay chuyển tốc độ, định giới thiệu tiếp về những điểm sáng của vật phẩm để dẫn giá, thì một bảng số khác từ từ được giơ lên.
Số 99, Lâm Gai.
Lâm Gai: "Ba trăm năm mươi."
Nhảy vọt lên ba trăm năm mươi nghìn. Bảng số 172 lại giơ lên, tăng lên ba trăm sáu mươi nghìn.
Lâm Gai từ từ giơ bản, tăng giá cùng 172.
Qua lại một hồi, hiện trường còn như nước tù đã hoàn toàn được khuấy động. Giờ giá vượt qua bốn trăm.
Người ủy thác bộ ba ngọc ngư ngồi ngay tại hiện trường, gương mặt đưa đám nghe tiếng tiền chảy thì lấy lại nở nụ cười.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!