[Áo của chị, em mặc đẹp lắm.]
Áo của Lâm Gai?
Khương Tư Ý vội quay phắt lại nhìn tấm gương bán thân gần đó.
Từ đầu đến cuối, cô luôn nghĩ mình mặc áo phông "69 tệ". Kết quả nhìn lại, đúng là áo của Lâm Gai thật.
Kiểu dáng và màu sắc của hai áo giống nhau, áo thun trơn cổ cao vừa phải. Nhưng nếu nhìn kỹ, cô đang mặc áo đứng vai (set
-in sleeve), phần vai và eo có những đường cắt may rất tinh tế và tôn dáng.
Khác biệt rõ ràng nhất là bên sườn tay áo có một logo nhỏ xíu. Áo "69 tệ" thì không có.
Thảo nào lúc nãy nói mua cho Đoạn Ngưng, cô nàng lại bảo thôi. Sợ rằng cái áo này có lẽ mua được cả trăm cái áo hội viên của mình.
Sau khi về chung một nhà, bên quản lý sẽ lo phần dọn dẹp, còn những việc riêng tư hơn thì một tay Lâm Gai lo liệu. Khương Tư Ý ngại Lâm Gai vất vả nên bình thường cũng chủ động san sẻ.
Giặt giũ, sấy khô quần áo là một trong những việc cô xung phong.
Mấy hôm trước, sau sự cố "bà xã", lòng Khương Tư Ý mãi canh cánh nỗi niềm, công việc nhà vốn dĩ lại có tính lặp đi lặp lại. Thế là cô lơ đãng lúc phân loại quần áo, rồi treo nhầm áo của Lâm Gai vào khu vực của mình trong tủ.
Sáng nay lại càng mất hồn mất vía, đầu óc hoàn toàn bị hình bóng Lâm Gai chiếm trọn, thấy áo cổ cao thì mặc vào thôi.
Bảo sao lúc trước thấy áo hơi rộng, hóa ra không phải ảo giác...
Khương Tư Ý thấy một bầy đom đóm trước mắt, không dám quay mặt về phía Lâm Gai trong video.
Chị không nghĩ cô có mấy sở thích lạ lùng đúng không?
Thế đành chịu. Cô đành đánh bạo nói thật: "Nếu em nói... em thật sự lấy nhầm thôi, chị có tin không ạ?"
"Ừm, tin." Miệng thì nói tin, nhưng biểu cảm tủm tỉm cười của người nào đó thì trái ngược.
Khương Tư Ý: ...
Chưa kịp chống chế, Lâm Gai đã lên tiếng trước: "Mặc áo cổ cao để che dấu hôn. Chị sai rồi."
Khương Tư Ý: .
Và chị khiến mặt Khương Tư Ý càng đỏ hơn.
Riêng việc nhìn Lâm Gai cởi cúc áo khoác đã đủ khiến lòng dạ cô xao động, nếu tiếp tục chủ đề dấu hôn nữa thì càng khó xử hơn.
Lâm Gai trêu chút là dừng, vì Khương Tư Ý còn ca chiều.
Định lái sang chuyện khác thì đầu dây bên Khương Tư Ý vang lên tiếng gõ cửa.
Giọng Đoạn Ngưng vọng vào. "Tư Ý, đang ngủ hả? Giám đốc Ngô bảo họp."
Giờ vào ca chiều sớm hơn dự tính.
Mới mới nói là ở cùng Lâm Gai cho đến khi chị ngủ. Quay đi quay lại thì phải đi làm việc.
Khương Tư Ý đang cố sắp xếp ngôn từ, không biết nên mở lời thế nào.
Lâm Gai đã lên tiếng trước: "Chị buồn ngủ, tắt video là ngủ được ngay. Em đi họp đi."
"Vậy thì..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!