Đầu kia của thành phố.
Xong xuôi việc dắt chó đi dạo, Khương Tư Ý tắm rửa rồi nằm sấp trên giường, bật kênh ngoại ngữ.
Nếu tối rảnh thì cô sẽ nghe tin tức tiếng Anh để nâng cao trình độ và nắm bắt tình hình thế giới. Đây là yêu cầu công việc và cũng là thói quen học tập.
Nhưng tối nay khá đặc biệt. Nghe ngóng một hồi cô mới tỉnh nhận ra mình mải nghĩ chuyện Lâm Gai. Phát thanh viên nói gì thì cô chịu.
Cô buộc phải tua lại. Gồng mình giữ tâm trí, cô dồn toàn lực hoàn thành bài học tối nay.
Đánh răng xong, cô về phòng, bật đèn ngủ, ôm gối nấm và chuẩn bị đi ngủ.
Mấy chuyện đêm nay hiện lên trong đầu.
Lâm Gai nói gặp chị tai nạn xe ở nước ngoài, nghe thì hời hợt, nhưng tình hình thực tế chắc không hời hợt.
Gián điệp thương mại, người đứng sau, tai nạn xe, thương tích...
Tâm trí tràn ngập từ khóa. Cô liên tưởng đến những bộ phim, truyền hình kịch liệt về thương trường và mấy chuyện giết người không gớm tay, rồi mấy chuyện tài phiệt bất ngờ qua đời đầy trên tin tức nước ngoài.
Càng nghĩ càng hoảng hồn.
Thảo nào phải thuê vệ sĩ.
Cô biết Lâm Gai sống trong một thế giới khác mình, nhưng những lời nói đêm nay cho cô hình dung rõ hơn. Muốn thành vợ chị, bước vào cuộc sống của chị, cô phải sẵn sàng đối mặt hiểm nguy.
Nghĩ đến đó, bàn tay Khương Tư Ý ướt đẫm mồ hôi.
Ai mà không sợ nguy hiểm.
Và quan trọng nhất, nếu cô và Lâm Gai có gặp nguy hiểm đi thì cô không muốn làm gánh nặng.
Trong đêm tĩnh mịch, Tuyết Cầu nằm cuộn tròn trong cái ổ êm, thoải mái tận hưởng không khí mát lạnh và chuẩn bị ngủ. Bỗng nó thấy Khương Tư Ý ngồi bật dậy trên giường.
Tuyết Cầu xoay đầu, cố gắng mở đôi mắt lim dim, nhìn Khương Tư Ý đặt điện thoại lên bàn. Chị mẹ xem video dạy võ, rồi bắt chước từng chiêu, từng thức bằng đôi tay thon gầy.
Ban đầu nó muốn thức cùng. Thế nhưng, Khương Tư Ý xem hết video này đến video khác, lặp đi lặp lại. Tuyết Cầu ngáp một cái, chịu hết nổi, bỏ cuộc thiếp đi trước.
Giờ nghỉ trưa hôm sau, Khương Tư Ý đến phòng gym gần đó, hỏi thăm khóa học tự vệ.
Mỗi tuần ba buổi, một tiếng rưỡi sau giờ làm. Huấn luyện viên nói khoảng nửa năm sẽ thấy hiệu quả, ít nhất không bàng hoàng trước tình huống bất ngờ.
Trước kia Khương Tư Ý quá bận, không có thói quen tập luyện. Giờ bắt đầu, cô thấy người mình muốn rã ra. Ban ngày, cô lại đối mặt công việc và thế là chính thức vào chuỗi ngày trải nghiệm khổ đau.
Nhưng cô không lùi bước, cô kiên trì theo đuổi.
Thời gian thấm thoắt thôi đưa, đến giữa tháng Tám.
Phiên đấu giá mùa thu năm nay, không riêng giám đốc Ngô muốn bộ phận Kim thạch Ngọc khí nổi tiếng, mà cả Cố tổng, sau khi duyệt danh mục và giá ước tính, còn tham vọng hơn. Sếp muốn trở thành đơn vị số một khu vực châu Á
- Thái Bình Dương.
Không như cấp trên phân biệt đấu giá lớn nhỏ, số đẹp số xấu, thì Khương Tư Ý coi mọi phiên đấu giá là thiết yếu. Có lẽ vì bản thân cô từng bị đối xử hời hợt, cô có tâm lý đồng cảm, thế nên toàn tâm toàn ý với mỗi phiên. Từ món hàng vài nghìn đến món hàng triệu, cô luôn luôn dốc sức và tìm mức giá tốt nhất.
Dạo gần đây, đấu giá có một thay đổi khiến cô khó xử lý.
Phiên nào có cô chủ trì, Lâm Tuyết Bạc thế nào cũng có mặt.
Lâm Tuyết Bạc ngồi giữa khu VIP, nơi Khương Tư Ý dễ thấy. Bác ra giá cực kỳ hào sảng. Nhấc bảng mấy cái là tổng giá trị phiên có thể lên cả triệu. Khi hứng lên, bác sẽ đẩy giá lên chục triệu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!