Chương 21: (Vô Đề)

Ở phía bắc thành phố J, đêm đó, Khương Tư Ý chìm vào một giấc ngủ nặng trĩu. Trái ngược hoàn toàn với không khí trong căn biệt thự xa hoa phía tây.

Phàn Thanh nhẹ nhàng đi ra sân, giọng nói hạ thấp hết mức để nghe điện thoại của Lâm Tuyết Bạc.

"Sếp ngủ rồi ạ."

"Ngủ rồi?"

Lâm Tuyết Bạc đầu dây bên kia như bị sốc điện. Bà chợt nhận ra dạo này mình không làm phiền con gái, cũng chẳng động tay vào công việc của con. Bà không thể tin con bé lại lấy giấc ngủ làm cớ để né tránh.

"Ngủ thật à? Chưa đến một giờ sáng mà?"

Bởi thời điểm Lâm Gai ngủ sớm nhất là hai giờ. Mất ngủ cả đêm là chuyện thường ngày ở huyện. Ngủ vào giờ này, Lâm Tuyết Bạc chẳng trách lại nghĩ con gái không muốn đoái hoài đến mình.

"Mới từ nhà cô Khương về, tắm xong là ngủ luôn ạ."

"Cô Khương nào?" Giọng bà sắc lạnh, như một lưỡi dao.

"Khương Tư Ý ạ."

Lâm Tuyết Bạc im lặng vài giây, rồi khẽ "ừm", đủ để Phàn Thanh biết bà đã nắm được thông tin.

Sau khi cúp máy, bà vẫn đứng đó, nắm chặt điện thoại trong tay, đôi mắt mơ hồ. Bỗng nhiên, chồng bà, Khổng Úc Sâm, chầm chậm đi tới từ phòng ngủ chính. Ông dừng lại trước cửa phòng vợ, ông mở hờ cửa, rồi lên tiếng hỏi: "Khương Tư Ý? Con bé đó hả? Vợ sắp cưới của Stella?"

Lâm Tuyết Bạc không đáp. Bà biết thừa Khương Tư Ý đã hủy hôn, thế nên chẳng muốn dây dưa thêm với Khổng Úc Sâm.

"Tiểu Hữu gặp rồi." Khổng Úc Sâm nói, giọng điệu đầy ẩn ý.

Lâm Tuyết Bạc lạnh lùng nhìn thẳng vào mắt Khổng Úc Sâm.

"Chuyện thường tình còn gì?"

"Ừm, đúng thế... "

Khổng Úc Sâm chắp tay sau lưng, đi tới đi lui. Ông không dám vào, cũng không dám rời đi. Ông lớn hơn Lâm Tuyết Bạc một tuổi, vậy mà trong khi vợ giữ được sự phong trần của một phụ nữ trung niên, thì hai bên tóc mai của ông đã lấm tấm sương gió. Khung xương từng cường tráng ngày nào nay xót chút ít tàn dư, cơ mặt thì chảy xệ, hoàn toàn mất kiểm soát.

Lâm Tuyết Bạc đặt điện thoại lên bàn, "Sao đấy?"

"Sắp tới tiệc của Ngân hàng Thụy Hoa rồi, không biết Tiểu Hữu có rảnh không."

Ngân hàng Thụy Hoa là ngân hàng thuộc quyền kiểm soát của nhà họ Khổng. Tiệc mùa xuân của ngân hàng là sự kiện giao lưu lớn nhất thành phố J vào hằng năm.

Tiệc bắt đầu từ trưa và kéo dài đến tối muộn. Từ giới tài chính, thương gia, từ những nghệ sĩ tài ba đến các quý bà, cô chiêu cậu ấm nổi tiếng

- tất cả những nhân vật có tên tuổi trên thị trường vốn tranh nhau góp mặt.

Tiệc năm nay khá đặc biệt. Khổng Úc Sâm cố tình chọn đúng ngày sinh nhật Lâm Gai.

Bởi Lâm Gai không chức sinh nhật. Những năm ở nước ngoài, con càng lao vào công việc như một cái máy, không màng tiệc tùng. Năm nay,  trông con vẫn chẳng đoái hoài gì cả.

Chuyện năm xưa là nỗi day dứt cứ ám ảnh. Vợ ly thân nhiều năm, họ của con cũng đổi theo họ mẹ. Ông biết lỗi lầm năm xưa khó cứu vãn, thế nên cố gắng bù đắp.

Lâm Tuyết Bạc thì muốn Lâm Gai bước ra khỏi cái bóng của ngày sinh nhật, thế nhưng Khổng Úc Sâm lại muốn tìm một con đường khác. Cho dù con gái không muốn sinh nhật đi chăng nữa thì vẫn còn cách làm con vui.

Đặt tiệc lớn đúng ngày sinh nhật con gái, để giới thượng lưu khắp nơi đến vây quanh như những vì sao, còn chuẩn bị vài món quà và bất ngờ chúc mừng trụ sở Huyễn Duy chuyển về.

Vì mong con gái có thể có thật nhiều niềm vui trong ngày sinh nhật và quên đi thảm kịch khủng khiếp năm xưa.

Cùng lúc đó, tất nhiên có cả những toan tính về thương trường và những mục đích khác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!