Thành công của buổi salon vượt ngoài dự liệu, trở thành một thỏi nam châm thu hút vô số nhà sưu tập mới. Lượng vật phẩm ký gửi đổ về đạt đến một con số kỷ lục trong lịch sử phòng Kim thạch Ngọc khí.
Theo đà này, phiên đấu giá mùa thu sắp tới không lo thiếu át chủ bài, mà vị thế của cả phòng ban có khả năng một bước lên mây.
Giám đốc Ngô vui quên trời đất, bao cả phòng một chầu buffet hải sản xả láng.
Đầu tháng, một khoản lương kếch xù chảy vào tài khoản Khương Tư Ý.
Cô quyết định niêm phong tài khoản mẹ để lại, mặc cho con số bên trong tự sinh sôi cùng lãi suất ngân hàng. Tiền chị gái gửi về, cô cũng không muốn đụng tới, gộp hết vào đó.
Với khoản tiết kiệm từ trước và mức thu nhập tăng vọt gần đây, cô tin mình đủ sức chuẩn bị cho Lâm Gai một món quà tương xứng.
Sau một hồi sàng lọc trên mạng, cuối cùng, Khương Tư Ý thích một chiếc đồng hồ.
Đó là một mẫu moonphase bằng vàng hồng. Viền bezel được nạm hơn một trăm viên kim cương, mặt số bạc với họa tiết guilloché tinh xảo, đi cùng cọc số hoa thể và kim Breguet. Một tuyệt tác phô trương vẻ đẹp của mình, nhưng lại được kìm hãm bởi sợi dây da màu xanh midnight, đó là gam màu tĩnh tại đến lạ thường.
Tuy là một mẫu thương mại có giá sáu chữ số, nó có lẽ chỉ là một hạt cát trong bộ sưu tập của Lâm Gai. Nhưng đây là thiết kế mới rất độc đáo và cũng là món quà đắt đỏ nhất mà năng lực tài chính của Khương Tư Ý cho phép.
Trong tưởng tượng của cô, cái đồng hồ và Lâm Gai là một sự kết hợp hoàn hảo.
Thứ Sáu tan làm, cô ghé thẳng cửa hàng để xem tận mắt.
Ngoài đời, nó còn đẹp hơn vạn lần trên ảnh.
Cô chốt ngay, chính nó.
Nhân viên cho biết chiếc cuối cùng đã có người đặt, nhưng họ có thể điều hàng về.
"Em mua tặng người ta," cô nhấn mạnh về thời gian.
May thay, thời gian giao hàng vẫn kịp trước sinh nhật Lâm Gai.
"Được, vậy em xác nhận mua."
"Cần đặt cọc trước 30%. Sau khi thanh toán, thì chị để lại thông tin, hàng về đến nơi là bên sẽ báo ngay."
Lần cuối cùng cô chi một khoản tiền lớn như vậy là khi nào, cô chẳng còn nhớ nữa.
Quẹt một khoản tiền lớn như vậy, đáng lẽ trái tim phải rỉ máu vì xót của. Ấy thế mà, nghĩ quà tặng Lâm Gai, tất cả cảm giác đau đớn tan biến. Cô hy vọng chị sẽ thích.
Khi cô bước ra khỏi cửa hàng, từ hướng đối diện, Chu Ngạn Lâm và bạn gái tình cờ đi tới. Chu Ngạn nhận ra Khương Tư Ý, nhưng cô thì không.
Có tia tò mò lóe lên trong đầu Chu Ngạn Lâm, Khương Tư Ý làm gì có cửa mà mua sắm ở đây?
Chu Ngạn Lâm bước vào cửa hàng, hỏi nhân viên: "Cô Khương đó mua gì thế?"
Thông tin khách hàng là bí mật, nhưng Chu Ngạn Lâm lại là thành viên kim cương. Nhân viên chịu...
Hoàng hôn buông xuống, thành phố lên đèn.
Thành phố J về đêm có mấy khu chợ bình dân khói um và cũng có những quán bar sang trọng, nơi từng ly rượu vang va vào nhau trong không khí lâng lâng.
Tay Trần Tranh đang xoay nhẹ ly sâm panh, không tài nào tập trung vào gã trung niên chém gió không ngớt. Toàn bộ sự tập trung của gã đã bị cô gái xinh đẹp cách đó vài bước chân hớt tay trên. Tóc đen như mun, môi đỏ như son, vòng eo chết người.
Gã biết người điều hành khách sạn Vân Đỉnh là một cô gái trẻ, đối thủ của gã. Gã từng xem ảnh, nhưng không một ai nói cho gã biết, cô cả nhà họ Nghiêm ngoài đời còn ăn đứt trong ảnh cả trăm lần.
Giữa lúc gã đang ngẩn ngơ, Nghiêm Du bỗng tiến thẳng về phía gã.
"Tổng giám đốc Trần." Ly rượu trong tay Nghiêm Du khẽ chạm vào ly của gã, giọng nói trong trẻo vang lên. "Ly này, mời anh. Cảm ơn vì chơi đẹp."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!