Chương 12: (Vô Đề)

Khương Tư Ý liếc nhanh vào gương. Trông không đến nỗi tệ.

Video vừa kết nối, đầu dây bên kia đã vang lên giọng lanh lảnh vui tươi của chị gái.

"Bé cưng của chị, em tan làm rồi hả? Ban nãy ồn quá, em gọi mà chị không nghe"

Khương Tư Ý vừa cởi áo khoác vừa đáp: "Vui thế ạ? Triển lãm thuận lợi hả chị?"

"Không phải thuận lợi bình thường đâu, mà thuận lợi ở đây không chỉ là chuyện triển lãm. Em đoán xem chị đi ăn sáng cùng ai?"

Khương Tư Linh đang trên phố, chóp mũi đã đỏ ửng lên vì lạnh, nhưng cái lạnh đó chẳng thể dập tắt được sự hưng phấn trong giọng nói.

Khương Tư Ý ngồi sô pha, nở một nụ cười, ra cái điều mình mới là cô chị già dặn đang lắng nghe cô em gái bé bỏng.

"Sao em đoán được?"

"Jules đó! Anh ấy là quản lý át chủ bài của NEXT. À, NEXT là công ty quản lý nghệ thuật đương đại hot nhất bây giờ ấy. Anh ấy xem triển lãm, khen tác phẩm của chị tới tấp luôn. Xong rồi bọn chị đi ăn sáng, anh ấy bảo muốn ký hợp đồng với chị! Bé cưng của chị, em không tưởng tượng được cái offer nó tốt đến mức nào đâu, sướng điên lên được! Đến giờ chị còn không tin là thật, ngỡ như mình đang mơ giữa ban ngày!"

Khương Tư Ý nói chuyện với chị gái, lấy máy tính bảng tra cứu công ty và người quản lý tên NEXT kia.

Đúng là một công ty quản lý nghệ thuật đương đại nổi tiếng, cũng có một người quản lý râu quai nón tên Jules thật.

Khương Tư Ý: "Em tra rồi, thấy anh đó trông dữ ghê cơ."

Thấy em gái lo mình bị lừa đến mức phải cuống lên tra cứu, Khương Tư Linh không nhịn được, cô bật cười thành tiếng:

"Jules nổi tiếng lắm, trong giới của chị ai mà không biết. Trông tướng hơi xôi thịt thật, nhưng không thể phủ nhận, là một quản lý cực kỳ tài ba, cực kỳ mát tay trong việc khai thác người mới."

"Có hợp đồng chưa ạ?"

"Anh ấy bảo cho chị mấy ngày để cân nhắc, nghĩ kỹ rồi thì đến công ty gặp anh ấy."

"Có hợp đồng thì cho em một bản, em nhờ luật sư coi sơ qua."

Nói hay thì là chị cô phóng khoáng, nói thật thì là hơi ngơ ngác, dễ tin người. Nếu Khương Tư Ý không tìm luật sư kiểm tra, có khi chị cô đọc chưa hết mà đã ký. Chuyện này, Khương Tư Ý thừa biết chị mình làm được.

Khương Tư Linh cũng quen ỷ lại em gái, nên nghe lời Khương Tư Ý.

"Nào có hợp đồng chị sẽ gửi cho em xem ngay."

Tuy không thực sự yên tâm, thế nhưng con đường này đã gieo vào lòng Khương Tư Ý một hạt mầm hy vọng.

Sự nghiệp ở nước ngoài của chị gái cô xưa nay nhờ sự chống lưng của nhà họ Tống. Nhưng nếu bây giờ chị ấy thật sự được công ty quản lý coi trọng vì tác phẩm, chứ không phải vì một cái bẫy, thì Khương Tư Ý đâu còn bận tâm gì về chuyện huỷ hôn.

Nhẹ nhõm một hơi, Khương Tư Ý tựa lưng vào sô pha. Trong video, Khương Tư Linh đi qua cầu thang cũ kỹ và tối tăm, bước vào căn phòng thuê trọ cũng tối tăm không kém.

"Cục cưng của chị, tâm trạng không tốt à? Phiên đấu giá mùa xuân gặp khó khăn sao?"

Khương Tư Linh chậm chạp trong mấy chuyện khác, nhưng cực kỳ nhạy cảm với cảm xúc của em gái.

Khương Tư Ý nói: "Không ạ, thành công cực kỳ. Và tại phiên đấu giá thành công quá đó chị. Dạo này em phải cầm trịch các phiên thường kỳ liên tục, lịch kín mít, thành ra người hơi đuối thôi."

Khương Tư Linh biết em gái không giỏi nói dối là em giải thích rất nhiều.

Không vạch trần em, Khương Tư Linh nói: "Vậy thì phải cố gắng lên nhé, giai đoạn bứt phá lúc nào mà chẳng mệt mỏi hơn. Chà, bé cưng của chị giờ đây gánh vác được hết rồi. Phiên đấu giá mùa xuân này chị không về được để nhìn em tỏa sáng, tiếc thật sự. Phiên đấu giá mùa thu tới, chị nhất định sẽ về."

Lời chị gái như một sợi dây, kéo tâm trí Khương Tư Ý quay về với khung cảnh của phiên đấu giá mùa xuân. Hình ảnh Lâm Gai ngồi giữa đám đông chợt hiện ra. Hóa ra, phiên đấu giá mùa xuân đó, cô không hề một mình.

"À đúng rồi, chị bán được mấy bức tranh, hôm qua chị có chuyển khoản cho em, chắc em bận quá nên không thấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!