Chương 17: (Vô Đề)

Trong triều, những vị đại thần vốn một lòng theo hắn, có vài kẻ đã lén lút nghiêng về Đông cung.

Tạ Dự lại cho rằng đó là chuyện tốt, không tốn chút công sức, lại khiến đám lòng dạ hai chiều kia tự mình lộ đuôi chuột.

Theo lý thì, Đông cung đang đắc thế, trưởng tỷ hẳn phải sống an nhàn yên ổn mới đúng.

Song khi ta hẹn gặp nàng ở tửu lâu, chỉ thấy nàng mặt mày uể oải, trang phục cũng chẳng còn lộng lẫy như trước.

Nghe nói Thái tử đã lui ngày thành hôn với nàng.

Hiện tại trưởng tỷ ở Đông cung, giống hệt ta ngày mới vào phủ Thần Vương – danh không chính, ngôn không thuận.

Đủ thấy, những lời đồn kia đã đánh vào gốc rễ của nàng.

Vậy mà gặp ta rồi, nàng vẫn còn vênh váo, mở miệng liền chế giễu: 

"Ngươi được sắc phong làm trắc phi thì sao? Chung quy cũng chỉ là thị thiếp nằm dưới thân nam tử."

"Tất cả những gì ngươi có hôm nay, chẳng qua là dựa vào Tạ Dự mà ra. Đợi ngày nào Tạ Dự c.h.ế. t đi, Ngươi còn không bằng tên ăn mày đầu đường!"

Nàng ngẩng đầu kiêu ngạo:

"Ta thì khác. Thái tử điện hạ khen ta là nữ Gia Cát bên cạnh chàng."

"Tạ Huy có thể làm Thái tử, đều nhờ vào mưu kế của ta. Nếu không có ta hiến kế dâng thư, Thịnh Nguyên đế sao lập chàng làm người kế vị?"

"Chỉ có ta mới xứng đáng làm chính thê của chàng!"

"Không phải ta dựa vào nam nhân. Mà là nam nhân phải dựa vào ta! Chỉ điểm đó thôi, ta đã cao quý hơn ngươi rất nhiều rồi!"

Ta cười khẽ không phản bác, chỉ nhẹ giọng hỏi lại:

"Vậy đợi Thái tử đăng cơ, tỷ định g.i.ế. c hắn đoạt ngôi xưng đế sao? Chẳng phải chính tỷ từng nói, Hoàng hậu ngày nay dù tài năng thế nào, cũng chỉ là "kiều thê" dựa vào đế vương?"

"Nữ tử chân chính, phải cướp lấy đế vị, xưng nữ đế, sánh ngang thiên hạ."

"Ta vẫn nhớ lời tỷ nói rất rõ ràng, chỉ không biết tỷ có làm được không? Hay lại là một trò cười?"

Tống Hoài Ngọc quả nhiên bị ta khích giận:

"Đợi Thái tử đăng cơ, ta tất sẽ "trừ cha giữ con"!"

Nàng tức giận đến mức buột miệng nói ra, hiển nhiên chỉ vì muốn giành phần hơn trong lời lẽ.

"Chờ ta sinh hạ hoàng tử, ta tự có cách khiến hắn c.h.ế. t sớm!"

"Sau đó nâng con ta làm thiên tử, bản cung làm thái hậu nhiếp chính!"

"Rồi lần lượt đoạt quyền, cuối cùng xưng nữ đế!"

Nàng càng nói càng hăng, hoàn toàn không biết—

Vị Thái tử điện hạ mà nàng nói sẽ "trừ cha giữ con", lúc này đang ngồi ngay tại phòng bên cạnh.

Từng câu từng chữ nàng vừa nói, đều bị hắn nghe thấy không sót một lời.

33

Tống Hoài Ngọc hoàn toàn không hay biết, vẫn còn đang hăng hái thao thao bất tuyệt về kế hoạch xưng nữ đế của mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!