Tử Kiều giơ tay lên tạm biệt Tiểu Hy.
– Chào em nhé , khi khác chúng ta gặp lại.
Nhưng Tiểu Hy thì khác , bé con lần đầu gặp Tử Kiều nhìn chị gái xinh đẹp như mẹ bé vậy còn rất đỗi dịu dàng . Ở nhà bà ngoại hay đến nơi đây không có người chơi cùng khó khăn lắm bé mới tìm được một người hợp với ý mình nên nào chịu buông tha .
Từ bé Tiểu Hy sinh ra đã lấy hết vốn liếng nét đẹp của Tô Nhược và Cảnh Tử Sâm.
Bé con nhìn vào mềm mại ngọt ngào như Tô Nhược nhưng tính cách lại khá giống Cảnh Tử Sâm.
Dù còn rất bé nhưng nếu đã thích thứ gì bằng mọi cách phải có bằng được còn ngược lại bé sẽ rất thờ ơ.
Như lúc này Tiểu Hy lắc đầu , từ trong lòng Tô Hàn lại sà vào lòng Tử Kiều níu áo cô quyết không bỏ ra..
– Hic.. Không chịu đâu ạ…Hic.. chị xinh đẹp bế .. bế Tiểu Hy…
Hành động quá bất ngờ của Tiểu Hy làm Tô Hàn có phần bất đắc dĩ. Còn Tử Kiều cũng bất ngờ không kém cô vội luống cuống ôm lấy thân thể bé bỏng của Tiểu Hy.
Do không nhìn thấy nên tay cô chụp lên tay Tô Hàn .
Tiểu Hy lại nghiêng nửa người vào lòng Tử Kiều vì thế Tô Hàn phải bước đến gần lúc này hai người đứng rất gần với nhau.
Tình huống có chút khó đỡ , Tử Kiều vốn không nhìn thấy nhưng những người phía sau thấy rất rõ , mắt tròn mắt vẹt cả lên.
– Chị bế .. chị bế.. ngoan …ngoan cẩn thận sẽ ngã đấy..
Tử Kiều lo sốt vó Tiểu Hy vì nôn nóng sợ cô đi mà ngã mất. Còn Tô Hàn hơi cúi đầu nhìn một lớn một nhỏ trong lòng , lúc Tử Kiều ngẩng đầu dỗ dành Tiểu Hy cũng là lúc anh cúi đầu đỡ lấy con bé .
Hơi thở ngọt ngào của cô như làn gió mát vờn qua mũi anh..
Tô Hàn chấn chỉnh suy nghĩ , nhìn bàn tay bé bỏng của cháu gái đang níu áo người ta , tính tình nóng nảy làm càn này là di truyền từ Tô Nhược sao , thật là khá manh động .
– Tiểu Hy con sẽ làm đau chị ấy đấy , ngoan nào , buông tay để cậu bế con .
Nghe làm đau Tử Kiều , Tiểu Hy có chút không nỡ nhưng cũng không thể buông tay nha . Bé con hơi quay đầu mếu môi nhìn rất đáng thương..
– Nhưng Tiểu Hy chỉ muốn chị bế thôi..
Tiếng nói nũng nịu kia chui vào lòng người ta làm tim ai cũng phải mềm nhũng huống chi người sống tình cảm như Tử Kiều.
Cô nhẹ đưa tay lên sờ sờ lên người Tiểu Hy , nhẹ giọng thương lượng.
– Tiểu Hy ngoan , vậy em đợi chị làm việc xong chị sẽ chơi với em được không ?
Nói xong sợ không đủ ý còn bổ sung thêm..
– Chị phải làm việc mới chơi với Tiểu Hy được . Tiểu Hy chờ .. chờ chị nhé.
Đôi mắt to tròn của Tiểu Hy chớp chớp rồi quay đầu nhìn Tô Hàn rồi lại quay đầu nhìn Tử Kiều .
– Làm việc…giống mẹ nha ..
Tô Hàn nhếch môi , chắc chắn câu nói này Tô Nhược hay nói với Tiểu Hy nên bây giờ Tử Kiều vừa nói bé con liền nhớ lại.
Tử Kiều nghe thế cũng cười.
– Đúng vậy , chị phải làm việc hay em vào trong nghe chị đánh đàn được không ?
– Đánh đàn .. chị đánh đàn..?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!