Chương 22: Ta đã nhìn thấy nhưng không muốn để ý đến

Phật Tịch híp mắt lại, nở nụ cười xấu xa:

"Có thể nhìn ra được ngươi là cá ở đây."

Cá chép vui sướng bơi một vòng:

"Ôi, ngươi có mắt nhìn quá."

Phật Tịch vừa mở miệng còn chưa kịp nói chuyện, chỉ nghe giọng nói của Ninh Nhàn Uyển vang lên.

"Tỷ tỷ, tỷ đang làm gì đó?"

Cá chép bị hoảng sợ vội trốn vào trong nước, vẫy đuôi chạy trốn, mơ hồ vang lên giọng  nói:

"Bạn tốt, lần sau đến tìm ta nhé."

Phật Tịch giơ tay ra hiệu Ok, chờ con cá chép bơi xa mới quay đầu lại.

[Ta đã nhìn thấy nhưng không muốn để ý đến.]

Giọng điệu bình thản: Ta đang thở.

Sắc mặt Ninh Nhàn Uyển thay đổi, nở nụ cười lần nữa:

"Tỷ tỷ biết nói đùa quá."

Phật Tịch cười gượng:

"Ha ha, tạ ơn, tạm biệt."

Nói xong muốn rời đi, phía sau lại tiếp tục vang lên giọng nói của Ninh Nhàn Uyển.

Tỷ tỷ...

Phật Tịch xoay người, vẻ mặt trầm tĩnh:

"Có chuyện gì mau nói."

[Có rắm thì mau thả đi.]

Người nghe thấy tiếng lòng trong hoa viên: ...

Sắc mặt Ninh Nhàn Uyển cứng đờ, khóe mắt liếc nhìn Bắc Minh Thần ở trong góc khuất, đầu óc xoay chuyển.

"Tỷ tỷ, tỷ không thích Uyển Nhi à?"

?

[Gì?]

[Đầu óc của cô nương này bị chập mạch à?]

[Nói chuyện với nàng ta phí nơron não quá.]

[Quay xe khét lẹt.]

Ninh Nhàn Uyển tiếp tục nói:

"Tỷ tỷ, muội và vương gia chỉ là bằng hữu bình thường, nói chuyện thân thiết mà thôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!