Chương 180: Trở về phái mấy con chuột Mickey đến Linh Tịch Các ở lại

Phí Nguyệt cười gượng gạo, đi lên trước liếc nhìn Thi Hoành, nhận sách thuốc Phật Tịch nhặt lên, đi đến trước bàn tùy ý hỏi:

"Sao đột nhiên con lại muốn tra chuyện hoàng thất?" 

Phật Tịch lật một quyển sách thuốc, hờ hững nói: Chơi vui thôi...

Phí Nguyệt không biết nên nói gì, Thi Hoành ra hiệu cho bà ấy đợi một chút, đừng sốt ruột, sau đó rót một chén nước trà đặt một bên, nói với Phật Tịch: Qua đây ngồi đi. 

Phật Tịch bước tới ngồi xuống, cầm ly trà lên, âm thầm nhìn hai người bọn họ, sau đó nhấp một hớp nước trà.

Thi Hoành và Phí Nguyệt cũng ngồi xuống, Phí Nguyệt lén kéo áo Thi Hoành.

Thi Hoành nhìn Phật Tịch:

"Tiểu Tịch, mấy chuyện liên quan đến hoàng thất chúng ta nên bớt tham dự, tránh cho rước họa vào thân."

Phật Tịch đặt chén trà xuống, tỏ vẻ ỷ sủng mà kiêu, đắc ý nói:

"Đại thúc yên tâm, dù gây ra phiền phức thì Bắc Minh Thần cũng sẽ giúp chúng ta giải quyết thôi." 

Nàng đã nói như vậy, Thi Hoành cũng không tiện nói thêm gì nữa. Ông biết nếu nói quá nhiều thì sợ rằng Phật Tịch sẽ phát giác ra gì đó.

Phật Tịch cười cười nói:

"Không cần lo, chúng ta có chỗ dựa mà."

Thi Hoành khẽ gật đầu.

Phật Tịch cầm một quyển sách thuốc:

"Nguyệt di, mấy quyển này đểu cho con xem à?" 

Phí Nguyệt mỉm cười, sắp xếp lại các quyển sách thuốc, lấy ra một đơn thuốc đưa cho Phật Tịch, dặn dò:

"Dựa theo đơn thuốc này, mỗi ngày một thang." 

Phật Tịch nhận lấy đơn thuốc, liếc qua một cái rồi gấp lại, nhét vào tay áo. Lúc nàng ngẩng đầu lên nhìn thấy dáng vẻ muốn nói lại thôi của Phí Nguyệt, khẽ nhíu mày:

"Nguyệt di có chuyện gì muốn nói thì nói đi." 

Phí Nguyệt mím môi cười:

"Tiểu Tịch, con với Thần vương mới vừa bắt đầu thôi, giờ đã tính đến chuyện có con thì có phải hơi sớm không?"

Phật Tịch trầm ngâm suy nghĩ:

"Hình như cũng hơi sớm."

Phí Nguyệt mỉm cười, mở sách thuốc trên bàn ra:

"Mấy quyển này đều là nhập môn, con đem về đọc hết một lượt. Đợi con có nền tảng rồi, ta sẽ dạy những thứ khác."

Phật Tịch gật đầu, nhìn Phí Nguyệt đang sắp xếp sách thuốc, lại liếc sang Thi Hoành đang ngồi bên cạnh, hờ hững hỏi:

"Nguyệt di, người và đại thúc ở mãi An Chuẩn quốc không chán à? Có muốn đi nơi khác không, con cho hai người nghỉ phép."

Phí Nguyệt bật cười:

"Tuổi già rồi, còn đi đâu nữa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!