Chương 44: (Vô Đề)

Trần Bắc Hà hoàn toàn không ngờ sự việc lại rẽ sang hướng này — Sở Tinh Lan đang nói gì vậy? Là đang tỏ tình với cậu sao? Người mà Sở Tinh Lan thích không phải là Diệp Thất Tịch, mà là cậu, Trần Bắc Hà?!

Đầu óc Trần Bắc Hà ong ong như sắp nổ tung, nhất thời không biết phải đáp lại thế nào. Khi đối diện với ánh mắt dịu dàng của Sở Tinh Lan, tim cậu đập thình thịch, liền vội vàng tránh đi ánh nhìn đó, giọng lắp bắp: "Cậu, cậu đừng đem mấy chuyện này ra đùa được không!"

Sở Tinh Lan đưa điện thoại cho Trần Bắc Hà, mở khung chat với Diệp Thất Tịch: "Em không tò mò mấy hôm nay anh và anh ấy nhắn gì à? Em có thể xem điện thoại anh bất cứ lúc nào."

Trần Bắc Hà theo phản xạ cúi đầu liếc qua một cái.

[Sở Tinh Lan]: Tịch ca, chuyện tôi thích Bắc Bắc nhớ giữ bí mật nhé~

[Diệp Thất Tịch]: Yên tâm yên tâm, tôi sẽ giữ kín như bưng.

[Sở Tinh Lan]: Phí bịt miệng tôi không thiếu, chọn được muốn gì chưa?

[Diệp Thất Tịch]: Tai nghe Bluetooth của tôi hỏng rồi, mua cho tôi một đôi nhé, đảm bảo không hé răng.

[Sở Tinh Lan]: Không vấn đề, lần sau thi đấu tôi mang cho.

[Diệp Thất Tịch]: Mà này, Tiểu Bắc thật sự không nhận ra cậu thích cậu ấy à?

[Sở Tinh Lan]: Cậu ấy luôn coi tôi là đối thủ hoặc bạn bè thôi.

[Diệp Thất Tịch]: Khi nào thì bắt đầu thích vậy? Sau khi cậu ấy phân hoá thành Omega à?

[Sở Tinh Lan]: Còn sớm hơn thế nữa.

[Diệp Thất Tịch]: ?

[Sở Tinh Lan]: Anh còn nhớ hồi ở trại huấn luyện, anh hỏi tôi vì sao lại muốn thi đấu eSports không?

[Sở Tinh Lan]: Thật ra là vì North.

[Sở Tinh Lan]: Làm tuyển thủ eSports, sau này mới có nhiều cơ hội gặp cậu ấy hơn~

[Diệp Thất Tịch]: 666, cậu đỉnh thật

[Diệp Thất Tịch]: Theo đuổi vợ đến tận giới eSports, người đầu tiên luôn đó [ngón cái]

Trần Bắc Hà: "…"

Đoạn ghi chép tin nhắn phía sau cậu không dám xem tiếp nữa.

Tay như bị bỏng, Trần Bắc Hà nhanh chóng nhét điện thoại trả lại cho Sở Tinh Lan, mặt đỏ bừng đến sắp nổ tung: "Cậu, cậu với Diệp Thất Tịch nói nhảm cái gì thế, vì tôi mà theo nghiệp eSports."

"Em vẫn không tin à?" Sở Tinh Lan khẽ hỏi: "Hay là không muốn tin?"

Giọng Trần Bắc Hà run run: "Tôi, tôi luôn coi cậu là…"

Sở Tinh Lan ngắt lời: "Là bạn từ nhỏ, là đối thủ một mất một còn, hay là đồng đội?"

Trong đầu Trần Bắc Hà như rối bời thành một mớ tơ vò.

Cậu thật sự không biết nên định nghĩa mối quan hệ giữa mình và Sở Tinh Lan là gì, hai người lớn lên cùng nhau từ bé, từng là đối thủ, giờ lại là đồng đội.

Nhưng ngoài những điều đó ra thì sao? Hai người hiểu nhau, vô cùng quen thuộc, thậm chí đã từng hôn nhau, cậu cũng từng chủ động hôn Sở Tinh Lan khi say…

Bảo là đồng đội á, ai mà tin chứ? Có đội nào mà suốt ngày hôn hít ôm ấp thế kia không?

Trần Bắc Hà lặng lẽ cúi đầu. Có lẽ, đã đến lúc phải nhìn lại mối quan hệ giữa hai người rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!