Chương 7: (Vô Đề)

"Tịnh Tuyết! Đã bao nhiêu ngày rồi, em đã đánh anh, cũng đã mắng anh, em cũng nên nguôi giận rồi chứ!" 

Lương Khang An chắn trước mặt tôi, lần này biết điều hơn, không còn túm lấy tay tôi nữa. 

"Tịnh Tuyết, lần trước là do anh quá kích động. Anh chỉ cần nghĩ đến chuyện em ở bên người đàn ông khác là đã cảm thấy bị phản bội, nên mới nói ra mấy lời như vậy!" 

"May mà, em vẫn còn trong sạch, anh thật sự thích em, muốn kết hôn với em. Chúng ta kết hôn đi, được không?"

Hai mắt anh ta đầy tình cảm, giọng nói dịu dàng — cảnh tượng mà trước kia tôi đã từng mơ tưởng rất nhiều lần. 

Nhưng bây giờ, chỉ cần nhìn thấy người này, nghe thấy giọng nói của anh ta thôi cũng khiến tôi buồn nôn đến cực điểm! 

[Bình luận bảo vệ!

Yêu ma quỷ quái mau cút đi! Yêu ma quỷ quái mau cút đi!] 

[Dơ bẩn dơ bẩn! Mắt tôi ơi!] 

[Tư tưởng phải theo kịp thì tiền đồ mới rộng mở!] 

[Nếu sống sung sướng quá lâu, sẽ dễ bị dụ cưới loại tra nam này.] 

[Chị ơi, có tiền có sự nghiệp rồi thì loại đàn ông này là gì chứ! Chị yêu phụ nữ còn hơn!] 

[Ai cũng biết, phụ nữ phải giữ đúng tam tòng tứ đắc —— tòng chính trị, tòng pháp luật, tòng kinh doanh; đắc quyền, đắc lợi, đắc thế, đắc tài!

Chứ đừng đắc bệnh não vì tình!] 

Cho dù không có những dòng chữ này, tôi cũng tuyệt đối sẽ không đồng ý. 

Ngăn cách giữa chúng tôi là sinh mạng và đau khổ, làm sao có thể nói chuyện yêu đương được. 

Huống hồ, người đàn ông này… lại dơ bẩn đến như vậy! 

"Không, một chút cũng không." 

"Đừng đến dây dưa với tôi nữa, nếu không tôi sẽ kiện anh tội quấy rối." 

Tôi quay người bỏ đi. 

Giọng nói không cam lòng của Lương Khang An lại vang lên phía sau. 

"Thế còn mấy quyển sách cô giấu thì sao? Nếu tôi đi tố cáo, cô sẽ tiêu đời, ba mẹ cô cũng tiêu đời theo!"

06 

Tim tôi khẽ siết lại. 

Lúc đó, khi tài liệu được gửi đến thì tôi đang làm việc ngoài ruộng, chính Lương Nguyệt Như đã mạo nhận danh tính của tôi để lấy đồ. 

Khi tôi về đến nơi thì đúng lúc thấy cô ta đang lật xem sách, giờ nghĩ lại chắc chắn là có thư kèm theo, nếu không thì bọn họ đã không biết được tin tức về việc kỳ thi đại học sẽ được khôi phục. 

Nếu anh ta mang bức thư đó đi tố cáo, đúng là một vấn đề lớn... 

[Không sao đâu ha, anh ta không có bằng chứng. Con ngốc Lương Nguyệt Như sau khi đọc thư sợ bị phát hiện nên đã đốt luôn rồi~] 

Tôi thở phào một hơi, ngẩng đầu lên thì thấy Lương Khang An đã bước đến trước mặt. 

"Tịnh Tuyết, chỉ có chúng ta biết việc kỳ thi đại học sẽ được khôi phục. Hay là chúng ta cùng học, cùng thi, cùng rời khỏi cái nơi c.h.ế. t tiệt này! Chúng ta làm lại từ đầu, chẳng phải còn quan trọng hơn mọi thứ sao?" 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!