Chương 33: Tỉa cành 04

Hoa Tình trở về ký túc xá khi trời đã tối, vừa vào phòng liền nằm sấp trên giường và không không rời khỏi đó nữa.

Khúc Tiểu Mi tan làm trở về thấy đèn trong phòng tắt hết, tưởng không có ai, cô bật đèn lên rồi đi đánh răng tắm rửa, khi cô ra khỏi phòng tắm lấy máy sấy tóc chuẩn bị sấy tóc thì đột nhiên phát hiện trên giường tầng trên có người!

Hoa Tình?

Hoa Tình đắp chăn kín mít cả đầu, vì nằm phía trong nên không thể chú ý thấy cô ngay lập tức.

"Chẳng phải cậu đi tìm bạn trai của cậu sao? Sao lại về nhanh thế?"

Khúc Tiểu Mi tưởng cô ngủ rồi, liền đi sang phía bên kia phòng dùng máy sấy tóc sấy tóc. Sấy được một lúc, cô cảm thấy có gì đó không đúng lắm, liền tắt máy sấy rồi vội vã chạy tới bên giường Hoa Tình, vỗ nhẹ vào thành giường.

"Sao thế? Có chuyện gì xảy ra à?"

Đợi vài giây, vẫn không có hồi âm, Khúc Tiểu Mi đột nhiên cảm thấy không ổn, Tiểu Mi quen Hoa Tình lâu như vậy chưa từng thấy cô ấy uể oải như thế này, gọi mấy tiếng cũng không thèm trả lời.

Vừa lúc cô ấy định leo lên thì Hoa Tình đột nhiên vén chăn lên,

"Khúc Tiểu Mi, tối nay chúng ta đi ăn xiên nướng nhé? Rồi uống thêm chút bia."

"Cậu rốt cuộc làm sao thế?"

Hoa Tình cười lên,

"Không có gì cả, chỉ là cãi nhau thôi, tớ có hơi chút nghĩ không thông, cần bia và xiên nướng hỗ trợ giải toả một chút."

"Không phải, có chuyện gì thì cậu nói ra đi, cậu như thế này rất đáng sợ!"

Hoa Tình ngồi dậy,

"Khúc Tiểu Mi cậu nói xem, một người đàn ông khi thân mật với cậu mà luôn không làm đến bước cuối cùng thì có phải là anh ấy thật sự không được không? Hay là vì anh ấy không yêu cậu?"

Hả?

"Tớ chỉ là đột nhiên có chút sợ hãi."

"Cậu sợ anh ấy không được, hay sợ anh ấy không yêu cậu?"

Hoa Tình nghiêm túc suy nghĩ một hồi, Đều sợ cả.

Khúc Tiểu Mi đột nhiên cảm thấy lo lắng của mình là thừa, cô ngồi xuống giường đối diện, nhìn Hoa Tình.

"Đồ tồi, theo đuổi người ta nhiều năm như vậy, đột nhiên phát hiện anh ấy không được thì không muốn nữa. Cậu chính là kiểu con gái tồi tệ điển hình!"

Hả? Hoa Tình nghiêng đầu, nghe Khúc Tiểu Mi nói như vậy cô đột nhiên không còn buồn lắm, cười lên, Không phải!

"Chậc chậc chậc, quen cậu nhiều năm như vậy, hôm nay mới biết bản chất thật của cậu!"

"Đã nói không phải rồi mà!"

"Được, cho cậu một cơ hội biện minh, cậu nói xem sao lại không phải?"

"Tớ sợ mình không có đủ sức hấp dẫn với anh ấy." Hoa Tình cúi đầu nhìn ngực mình một cái.

Khúc Tiểu Mi cũng theo tầm mắt cô ấy nhìn qua,

"Khá lớn nha, hình dạng rất hoàn mỹ, mặc váy cưới nhất định rất đẹp, không thì lúc cậu kết hôn tớ giúp cậu thiết kế váy cưới nhé?"

"A, Khúc Tiểu Mi, tớ nói nghiêm túc đấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!