Ừm, không tính. Chu Nghi nắm lấy tay cô, khẽ hôn lên mu bàn tay,
"Anh đi chuẩn bị máy chiếu trước."
Hoa Tình nhìn anh, khẽ cắn môi, lập tức quay người đi chuẩn bị nước ép. Cô thực hiện các bước đã tập luyện trước đó để làm nước ép dưa hấu, rồi cho thêm một chai gì đó kỳ quái vào.
Cô lấy điện thoại ra chụp ảnh gửi cho Khúc Tiểu Mi:
"Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng chỉ chờ một bước cuối cùng. Nhưng mà nếu anh ấy uống một ngụm rồi nhổ ra thì sao nhỉ? Uống cái là biết ngay à."
"Ngốc, cậu không thể dùng miệng đút cho anh ấy uống sao?"
Hoa Tình gửi một biểu tượng cảm xúc bất ngờ, ngay sau đó là một biểu tượng cảm xúc cậu thật thông minh.
"Ay ya, cậu nói xem tại sao lại không phải đàn ông mang thai nhỉ? Nếu mà anh Chu Nghi mang thai thì tớ không cần phải tuyên bố với cả thế giới, cả thế giới sẽ biết anh ấy là của tớ, tớ sẽ không phải sợ ai cướp anh Chu Nghi của tớ đi mất!"
"Ý nghĩ của cậu nguy hiểm thật đấy. Ngành thiết kế thời trang đã không cần cậu nữa rồi, chuyển sang lĩnh vực cải tạo con người đi!"
Hoa Tình xấu hổ.
"Không nói nhảm với cậu nữa, mau chúc cho tớ được toại nguyện đi!"
"Được rồi, chúc cậu thành công mỹ mãn!"
Hoa Tình nhìn lời chúc phúc của Khúc Tiểu Mi, đột nhiên mất tự tin.
"Ay ya, kệ đi, cứ làm trước đã!"
Hoa Tình bưng ly nước ép dưa hấu, cầm theo năm cân vải thiều đã ướp lạnh vào phòng. Chu Nghi thấy vậy lập tức bước tới đỡ lấy đĩa vải thiều từ tay cô.
"Sao lại mua nhiều thế?"
"Hì hì, em mua mười cân, cho chị Tô Cẩm năm cân."
Hoa Tình đặt ly nước ép lên bàn trà, đột nhiên hơi do dự, không biết nên đưa ly nào cho Chu Nghi.
"Nước ép dưa hấu, em tự làm à?"
Chu Nghi với tay lấy ly có thêm thứ khác, nhưng Hoa Tình nhanh hơn một bước.
Ly này là của em.
"Không phải đều giống nhau sao?"
"Không giống, ly này của em ít đường ít đá."
À à.
Hoa Tình đột nhiên có một cảm giác kỳ lạ, cái thao tác này sao cứ thấy giống như phản diện độc ác chuẩn bị đầu độc nam chính vậy?
Phim bắt đầu, hai người cùng ngồi dựa vào ghế sofa trên sàn nhà.
Hoa Tình vừa nhìn chằm chằm vào màn hình, vừa bóc vải thiều ăn, thế nhưng phim thì chẳng xem được tí nào, chỉ chăm chăm nghĩ xem lúc nào ra tay sẽ dễ dàng hơn.
Phim chiếu được nửa chừng, Chu Nghi liếc nhìn Hoa Tình, cô đã ăn hết phân nửa vải thiều trên bàn, còn ly nước ép dưa hấu thì chưa động đến, chỉ chăm chú nhìn màn hình với vẻ say mê.
Cô lại bóc một quả vải thiều, dùng hai tay cầm rồi cắn một miếng, dáng vẻ y như một con chuột nhỏ tham ăn.
"Đừng chỉ ăn vải thiều thôi, dễ bị nóng trong người, anh đi pha cho em một cốc nước muối nhé."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!